Chương 15 => Tin Mừng Theo Thánh Matthêô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Tranh luận về truyền thống Biệt phái

1 Bấy giờ, có Biệt phái và ký lục từ Yêrusalem đến gặp Ðức Yêsu, mà rằng: 2 "Vì lẽ gì mà môn đồ Thầy phạm đến lệ truyền của tiền nhân? Quả thế, họ không rửa tay khi dùng bữa". 3 Ðáp lại, Ngài nói với họ: "Còn các ông, vì lẽ gì các ông phạm đến lịnh truyền của Thiên Chúa nhân lệ truyền của các ông? 4 Vì chưng Thiên Chúa, thì đã phán: "Người hãy thảo kính cha mẹ" và: "Kẻ nào chúc dữ cha mẹ, thì phải chết tử hình". 5 Còn các ông thì lại nói: "Kẻ nào nói được với cha hay mẹ: Của cúng! Mọi điều người trông nhờ vả nơi tôi", 6 thì người ấy sẽ khỏi giữ hiếu đối với cha mẹ mình. Thế là các ông hủy bỏ lời Thiên Chúa nhân lệ truyền của các ông. 7 Bọn giả hình! Chí lý thay điều Ysaya đã tuyên sấm trên các ngươi rằng:

8 Dân này tôn kính Ta ngoài môi,

còn lòng chúng thì xa Ta một vời.

9 Thật là hư luống, kiểu chúng thờ Ta:

Mệnh lệnh của phàm nhân dạy làm thánh giáo".

Về trong sạch và uế tạp

10 Rồi kêu dân chúng, Ngài nói với họ: "Hãy nghe mà hiểu lấy! 11 Không phải điều vào miệng làm người ta ra nhơ uế nhưng điều bởi miệng ra, điều đó mới làm cho người ta ra nhơ uế".

12 Bấy giờ, môn đồ tiến lại nói với Ngài: "Ngài biết: Biệt phái nghe lời ấy thì lấy làm gai chướng không?" 13 Ðáp lại Ngài nói: "Phàm cây nào Cha Ta, Ðấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ tận rễ. 14 Hãy để mặc họ. Họ mù mà lại dẫn đàng cho lũ mù. Mù mà dẫn đàng cho mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố".

15 Phêrô lên tiếng nói với Ngài: "Xin giải nghĩa câu ví kia cho chúng tôi". 16 Ngài nói: "Bây giờ rồi, mà các ngươi vẫn đần độn. 17 Các ngươi không hiểu rằng: Ðiều gì từ miệng thì xuống bụng, rồi bị thải ra ngoài nơi cầu tiêu sao? 18 Còn những điều bởi miệng ra, thì xuất tự lòng, chính các điều ấy mới làm người ta nhơ uế! 19 Vì tự trong lòng thì xuất ra những suy tính xấu xa: những là giết người, ngoại tình, dâm bôn, trộm cắp, chứng dối, gièm pha. 20 Ðó là những điều làm người ta nhơ uế. Chứ ăn không rửa tay, không làm cho người ta ra nhơ uế".

Con gái một phụ nữ Canaan

21 Ra khỏi đó, Ðức Yêsu lui đến miền Tyrô và Siddôn. 22 Và này, một phụ nữ Canaan ra khỏi vùng đó và kêu lớn tiếng rằng: "Xin thương xót tôi! Lạy Ngài, là Con Ðavít! Con gái tôi bị quỉ ám khốn khổ!" 23 Nhưng Ngài không đáp lại một lời. Môn đồ tiến lên xin Ngài rằng: "Xin để cho bà ấy về, vì bà cứ kêu gào đằng sau chúng tôi". 24 Ðáp lại, Ngài nói: "Ta chỉ được sai đến cho những chiên lạc nhà Israel thôi". 25 Bà ấy đến bái lại Ngài mà rằng: "Lạy Ngài xin cứu giúp tôi!" 26 Ngài trả lời: "Không nên lấy bánh của lũ con mà quăng cho đàn chó". 27 Bà ấy lại rằng: "Vâng, lạy Ngài, vì đàn chó cũng được ăn những mảnh vụn rơi xuống tự bàn của chúng nó". 28 Bấy giờ đáp lại, Ðức Yêsu nói với bà ấy: "Này bà, lòng tin của bà lớn thật! Bà muốn sao thì hãy được như vậy!" Và con gái bà đã được khỏi từ giờ ấy.

Chúa Yêsu chữa nhiều người trên bờ hồ

29 Ra đi khỏi đó, Ðức Yêsu đến ven bờ biển Galilê; và Ngài lên núi, và ngồi xuống. 30 Dân chúng đông đảo đến gặp Ngài, có đem với họ những kẻ què quặt, tàn tật, đui mù, câm điếc, và nhiều người khác nữa; họ đặt la liệt những người ấy dưới chân Ngài, và Ngài chữa lành chúng. 31 Khiến cho dân chúng kinh ngạc, bởi thấy câm nói được, tàn tật được an lành, què quặt lại đi đứng, và đui mù được thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Israel.

Phép lạ làm bánh ra nhiều lần thứ hai

32 Ðức Yêsu gọi các môn đồ của Ngài lại mà nói: "Ta xót thương vì dân chúng, bởi đã ba ngày rồi họ lưu lại với Ta, và lại không có gì ăn! Ðể họ nhịn đói mà lui về, thì Ta không muốn, kẻo họ xỉu mất dọc đàng". 33 Môn đồ nói với Ngài: "Chúng tôi lấy đâu ra ngần ấy bánh hơi hoang vắng này mà nuôi ngần ấy dân chúng?" 34 Và Ngài nói với họ: "Có được mấy chiếc bánh?" Họ thưa: "Bảy! và vài concác nhỏ".

35 Truyền cho dân chúng ngả mình trên đất, 36 Ngài cầm bảy chiếc bánh và mấy con cá, mà tạ ơn, đoạn bẻ ra và cứ ban tiếp cho môn đồ, và môn đồ cho dân chúng. 37 Hết thảy họ đều ăn và ăn no, mà còn cất mảnh vụn dư lại được bảy thúng đầy. 38 Những người ăn được bốn ngàn người, không kể đàn bà và trẻ con. 39 Cho dân chúng lui về rồi, Ngài lên đò và đi đến vùng Magađan.