Chương 27 => Sách Khởi Nguyên | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Yacob giật lời chúc lành của Ysaac

1 Ysaac đã già nua; mắt ông đã lòa mờ khiến ông không trông thấy được nữa. Ông gọi Esau, người con lớn đến mà bảo nó: "Con ơi!" Cậu thưa: "Con đây!" 2 Ðoạn ông nói: "Nầy, ta đã gì nua, ta không biết ngày nào ta chết. 3 Vậy bây giờ con hãy cầm khí giới: bao tên, cung nỏ của con ra ngoài đồng hoang săn cho ta vật gì, 4 và nấu cho ta những món mỹ vị như ta ưa thích, đem lại ta ăn, ngõ hầu hồn vía ta chúc lành cho con trước khi ta chết". 5 Nhưng Rêbêca đã nghe trong khi Ysaac nói với Esau con ông. Vậy Esau đã đi ra đồng hoang săn thịt để đem về (cho cha cậu).

6 Rêbêca bảo Yacob con bà rằng: "Này, mẹ vừa nghe cha con nói với Esau, anh con, rằng: "7 Hãy đem lại cho ta thịt săn, và nấu cho ta những món mỹ vị để ta ăn và ta chúc lành cho cn trước nhan Yavê trước khi ta chết". 8 Vậy bây giờ, này con, con nghe lời mẹ mà làm theo điều mẹ dạy con: 9 con đi ra đàn cừu bắt cho mẹ ở đó hai con dê tơ béo tốt, để mẹ làm thịt mà nấu những món mỹ vị cho cha con, như người ưa thích. 10 Rồi con sẽ bưng vào cho cha con ăn, ngõ hầu người chúc lành cho con trước khi người chết".

11 Yacob mới thưa với Rêbêca, mẹ cậu: "Nầy, Esau anh con, người những lông lá, còn con, người lại trơn tru, 12 biết đâu cha con lại không nắn nở con, làm người coi con như đứa hỗn xược nhạo chơi người và tự mình kéo xuống trên mình chúc dữ thì có, chứ đâu có chúc lành!" 13 Nhưng mẹ cậu bảo: "Hỡi con chính mẹ sẽ mang lấy chúc dữ cho con! Con cứ việc nghe lời mẹ, đi lấy cho mẹ đi!" 14 Cậu đã đi lấy và đem về cho mẹ. Và mẹ cậu đã nấu những món mỹ vị vừa ý cha cậu. 15 Ðoạn Rêbêca lấy những áo quí của con lớn của bà mà mà giữ với mình trong nhà, mặc cho Yacob con út của bà. 16 Rồi (lấy) da dê tơ mà quấn tay cậu và phần trơn tru nơi cổ cậu. 17 Xong bà trao tay Yacob con bà những món ăn mỹ vị và bánh bà đã làm.

18 Cậu vào với cha cậu và nói: "Thưa cha!" Ông đáp: "Ta đây! Con là ai, hỡi con?" 19 Yacob thưa với cha cậu: "Con là Esau, con cả của cha, con đã làm theo như cha đã bảo con. Xin cha chỗi dậy, ngồi lên, và dùng thịt săn của con, ngõ hầu hồn vía cha chúc lành cho con". 20 Ysaac mới nói với con ông: "Làm sao con tìm được mau thế! hỡi con?" Và cậu đáp: "Yavê, Thiên Chúa của cha, đã cho con gặp may như thế!" 21 Ysaac mới bảo Yacob: "Sát lại đây, để ta rờ nắn con xem, con ơi, xem con đây có phải là Esau con ta hay không?"

22 Yacob sát lại gần cha cậu. Ông rờ nắn cậu, và nói: "Giọng là giọng của Yacob, mà tay thì lại là tay Esau". 23 Nên ông đã không nhận ra được cậu, vì tay cậu như tay Esau, anh cậu, những lông lá. Và ông đã chúc lành cho cậu. 24 Ông nói: "Con đây là Esau, con ta thật không?" Cậu đáp: "Chính là con!" 25 Và ông bảo: "Bưng lại, để ta dùng thịt săn của con ta, ngõ hầu hồn vía ta chúc lành cho con". Cậu đã bưng lại cho ông, và ông đã ăn. Cậu đem rượu và ông đã uống. 26 Rồi Ysaac cha cậu bảo cậu: "Lại đây hôn cha, ớ con". 27 Cậu sát lại gần, hôn ông. Ông ngửi được mùi áo cậu mặc, thì ông chúc lành cho cậu và nói: "Nầy, mùi con ta xông ra như mùi đồng ruộng được Yavê chúc lành!

"28 Xin Thiên Chúa ban cho con

sương móc trời cao,

màu mỡ của đất

lúa rượu phong nhiêu.

29 Các dân hãy làm tôi con

các nước hãy phục lạy con.

Con hãy làm chúa trên anh em con.

Con cái mẹ con hãy phục lạy con.

Ðồ chúc dữ, ai chúc dữ cho con!

Và phúc cho ai chúc phúc cho con".

30 Xảy ra là Ysaac vừa chúc lành cho Yacob xong, và Yacob vừa ra khỏi mặt Ysaac cha cậu, thì Esau anh cậu đi săn về. 31 Và cả cậu này nữa cũng nấu những món mỹ vị và đem vào cho cha cậu. Cậu thưa với cha cậu: "Lạy cha, xin người chỗi dậy mà dùng thịt săn của con cha, ngõ hầu hồn vía của cha chúc lành cho con". 32 Ysaac cha cậu mới hỏi: "Ngươi là ai?" Cậu thưa: "Con là Esau, con cả của cha!" 33 Ysaac mới run lên, run mạnh quá sức và nói: "Vậy thì đứa nào đó đã săn được thịt đem lại cho ta; và ta đã ăn cả rồi, trước khi con đến và ta đã chúc lành cho nó. Dù sao thì nó cũng được chúc lành!" 34 Nghe các lời ấy của cha, Esau kêu thất thanh lớn tiếng, thảm thiết quá đỗi. Rồi cậu thưa cha: "Xin cha cũng chúc lành cho con với, cha ôi!" 35 Ông nói: "Em con dùng mưu gian đã đến và phỗng mất cái chúc lành của con rồi". 36 Cậu nói: "Lại không phải là nó đã gạt con hai lần đó ư, thật đúng với tên Yacob của nó: nó đã phỗng quyền trưởng nam của con, và này bây giờ chúc lành của con, nó cũng phỗng mất nữa". Cậu thưa: "Há cha lại không dành cho con chúc lành nào cả?" 37 Ysaac đáp lại và bảo Esau: "Nầy cha đã đặt nó làm chúa trên con, và khiến anh em nó phải làm tôi nó; cha đã cấp cho nó lúa rượu, thì cha còn làm gì được cho con nữa, con ơi?" 38 Esau thưa với cha cậu: "Cha chỉ có một chúc lành thôi sao, cha ôi? Xin cha cũng chúc lành cho con nữa, cha ôi!" Bởi Ysaac làm thinh thì Esau òa tiếng khóc. 39 Ysaac cha cậu đáp lại và bảo cậu: "Nầy: chốn con ở đất đai màu mỡ không có, sương móc trên trời chẳng sa. 40 Con cậy vào gươm, con sống; em con, con phải làm tôi, chờ khi con muốn con sẽ rũ khỏi cổ ách nó!" 41 Esau thù ghét Yacob vì chúc lành cha đã ban cho Yacob. Esau tự nói trong lòng: "Gần rồi, những ngày tang cha, và ta sẽ giết quách Yacob em ta". 42 Có người đã mách cho Rêbêca lời lẽ Esau, con lớn của bà. Bà mới sai đi gọi Yacob con út của bà và bảo nó: "Nầy Esau anh con muốn báo thù giết con. 43 Bây giờ, con ôi, hãy nghe lời mẹ, hãy chỗi dậy trốn đến với Laban, anh của mẹ, ở Haran. 44 Con cứ lưu lại với cậu ít lâu chờ cho cơn lôi đình của anh con tan đi. 45 Ðến khi anh con tan giận rồi và quên điều con đã làm cho nó, mẹ sẽ sai đi đem con về. Tại sao lại để mẹ mất cả hai đứa chúng bay vào cũng một ngày?"

46 Rêbêca nói với Ysaac: "Tôi chán không muốn sống nữa vì đứa con gái Hit-tit. Nếu Yacob lại cưới vợ trong lũ gái Hit-tit như những đứa kia, là gái xứ nầy, thì tôi còn sống mà làm gì?"