Chương 26 => Công Vụ Các Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Phaolô biện hộ trước Festô và Agrippa

1 Vậy Agrippa nói cùng Phaolô: "Nhà ngươi được phép thanh minh". Bấy giờ Phaolô giương tay và biện hộ:

2 "Về mọi điều tôi bị người Do Thái tố cáo, thưa Hoàng thượng Agrippa, tôi kể mình là có diễm phúc được phân trần ngày hôm này, trước mặt ngài, 3 nhất là vì ngài thông đạt được tất cả các lệ truyền và tranh luận giữa người Do Thái. Bởi vậy, tôi xin ngài lấy đại lượng nghe tôi.

4 "Ðời tôi từ lúc thiếu thời đã sống từ đầu trong dân tộc tôi ngay ở Yêrusalem, mọi người Do Thái đều hay biết. 5 Họ đã biết tôi trước từ lâu rồi - nếu họ muốn làm chứng - ấy là tôi đã sống theo phái nhặt nhiệm nhất trong tôn giáo chúng tôi, như một Biệt phái. 6 Và bây giờ đây, tôi có phải ra tòa, thì âu cũng là vì mối hi vọng đặt trên lời hứa Thiên Chúa đã ngỏ với cha ông chúng tôi, 7 lời hứa mà Mươi hai họ chúng tôi những trông đạt đến, trong khi nhiệt liệt thờ Chúa đêm ngày. Ấy chính vì hi vọng đó mà tôi bị người Do Thái cáo tội, thưa Hoàng thượng. 8 Tại sao trong các ngài, người ta lại coi như không thể tin được việc Thiên Chúa cho người chết sống lại?

9 "Phần tôi, xưa kia đã nghĩ là phải dùng mọi phương chống lại Danh Yêsu Nazaret. 10 Ðó là điều tôi đã làm ở Yêrusalem, dùng quyền các thượng tế đã ủy cho, tôi đã nhốt khá nhiều người trong các thành vào các ngục thất; họ mà bị án tử, tôi liền lên tiếng chấp thuận. 11 Bao phen tôi đã rảo khắp hết các hội đường để trừng trị họ, cố bắt họ phải lộng ngôn phạm thượng; hết mực điên cuồng, tôi đã ruổi theo bắt bớ họ mãi đến cả các thành bên ngoài nữa.

12 "Nhân đó, tôi đã trẩy đi Ðama, với ủy quyền và bài sai của các thượng tế. 13 Trên đàng, vào khoảng giữa trưa, thưa Hoàng thượng, tôi đã thấy tự trời một ánh sáng vượt quá mặt trời chói lọi, loé rạng bao lấy tôi và các bạn đồng hành. 14 Và trong khi chúng tôi hết thảy bổ nhào xuống đất, thì tôi nghe có tiếng nói cùng tôi bằng tiếng Hipri:

- Sa-ul, Sa-ul, tại sao ngươi bắt bớ Ta? Ðòn xóc dí sau, đá lại thì khốn!

15 Tôi mới nói:

- Thưa Ngài, Ngài là ai?

Và Chúa đã phán:

- Ta là Yêsu, ngươi đang bắt bớ! 16 Nhưng hãy chỗi dậy, đứng thẳng chân ngươi! Vì Ta hiện ra cho ngươi, là để tuyển lựa ngươi làm thủ hạ, và làm chứng tá về các điều ngươi đã thấy, và về các điều Ta sẽ tỏ cho ngươi. 17 Ta sẽ giựt ngươi thoát khỏi dân và các dân ngoại: Ta sai ngươi đến với chúng, 18 để mở mắt chúng, cho chúng bỏ tối tăm và quay về về sự sáng; bỏ quyền lực Satan, về cùng Thiên Chúa, ngõ hầu được lĩnh ơn tha tội, và hưởng phần giữa hàng những kẻ được tác thành, nhờ lòng tin vào Ta.

19 "Bởi đó, thưa Hoàng thượng Agrippa, tôi đã không cưỡng lại thị kiến bởi trời; 20 trái lại, cho những người ở Ðama trước tiên, rồi ở Yêrusalem, và trong toàn cõi Yuđê, cùng cho các dân ngoại, tôi rao giảng là phải hối cải và trở lại cùng Thiên Chúa, và thực thi những việc xứng với lòng hối cải. 21 Vì lẽ đó mà những người Do Thái túm bắt tôi trong Ðền Thờ, đã tính hạ thủ tôi. 22 Vậy nhờ ơn Thiên Chúa phù hộ, tôi đã kiên trì cho đến ngày nay mà đoan chứng trước mặt kẻ bé và người lớn, không hề nói gì khác, ngoài những điều các tiên tri và Môsê đã tuyên bố sẽ xảy đến, 23 tức là Ðức Kitô phải chịu khổ nạn, và là người thứ nhất trong kẻ chết sống lại, Ngài sẽ loan báo sự sáng cho dân và các dân ngoại!"

Phản ứng của thính giả

24 Ông còn đang biện hộ lời lẽ như thế, thì Festô nói lớn tiếng: "Phaolô! Ông điên mất rồi! Chữ nghĩa nhiều quá đã làm ông loạn óc!" 25 Nhưng Phaolô đáp lại: "Tôi không điên đâu, thưa ngài Festô, nhưng tôi tuyên bố những lời sự thật, theo lẽ lương tri. 26 Vả lại Hoàng thượng đây cũng tường các điều ấy, ngài mà tôi dám dạn dĩ hầu chuyện đây: tôi chắc được rằng trong các điều ấy, không có gì lại là kín ẩn đối với ngài; vì chưng việc này đã không xảy ra nơi một xó kín. 27 Thưa Hoàng thượng Agrippa, ngài có tin các tiên tri không? Tôi biết là ngài tin!" 28 Agrippa đáp lại với Phaolô: "Chỉ một ít nữa, là nhà ngươi đã thuyết phục được ta đóng bộ tín đồ của Kitô rồi!" 29 Nhưng Phaolô: "Tôi nguyện xin cùng Thiên Chúa: ước gì, ít hay nhiều bất kể, chẳng những ngài, mà là hết thảy mọi người nghe tôi hôm nay được phúc nên như tôi, trừ ra những xiềng xích này!"

30 Mọi người đứng dậy, nhà vua, trấn thủ, Bêrênikê, và cả cử tọa xung quanh họ. 31 Và lúc họ lui ra, họ bàn tán cùng nhau rằng: "Ðương sự hẳn không làm gì đáng phải tử hình hay tù tội!" 32 Còn Agrippa thì nói với Festô: "Tha bổng đương sự cũng được đấy, nếu y đã chẳng kháng cáo lên Hoàng đế".