Chương 22 => Công Vụ Các Tông Ðồ | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



 

Diễn từ của Phaolô trong sân Ðền thờ

1 "Cùng anh em đồng bào,

thưa các bậc phụ huynh,

xin nghe lời thanh minh của tôi đấy trước mặt các ông".

2 -- Nghe ông nói với họ bằng tiếng Hipri quê nhà, họ càng giữ yên lặng hơn nữa. Ông nói:

3 "Tôi là người Do Thái, sinh tại Tarsô, xứ Kilikia, đã được nuôi nấng trong thành này, đã thụ giáo dưới chân Gamaliel, rập theo khuôn phép nhặt nhiệm của Lề luật cha ông, nhiệt tầm thờ Thiên Chúa, cũng như các ông hết thảy ngày hôm nay. 4 Tôi đã bắt bớ đạo này, đến giết chóc cũng không từ, xiềng xích và tống giam đàn ông đàn bà. 5 nhưng Thượng tế cùng toàn thể hàng niên trưởng chứng được tôi. Tôi cũng đã được các ngài cho cầm trát tư cho đồng bào, mà lên đường đi Ðama, để bắt trói những người ở đó và giải về Yêrusalem mà trừng trị.

6 "Số là dọc đàng, khi tôi gần tới Ðama, thì vào lối giữa trưa, thình lình tự trời, một ánh sáng chói lọi loé rạng bao lấy tôi, 7 và tôi ngã xuống nền đất, và nghe có tiếng nói với tôi:

- Sa-ul, Sa-ul, tại sao ngươi bắt bớ Ta?

8 Tôi đáp:

- Thưa Ngài, Ngài là ai?

Và Ngài nói cùng tôi:

- Ta là Yêsu Nazaret, ngươi đang bắt bớ.

9 Những người đi với tôi có thấy ánh sáng, nhưng họ không nghe tiếng Người nói với tôi. 10 Tôi nói:

- Lạy Chúa, tôi phải làm gì?

Và Chúa nói cùng tôi:

- Chỗi dậy mà vào Ðama. Ở đó, sẽ nói cho ngươi mọi điều đã định cho ngươi làm.

11 "Bởi tôi không còn thấy được, lòa vì ánh quang của sự sáng kia, nên tôi đã được các người đi với tôi dắt tay vào Ðama.

12 "Có Hananya, một người đạo đức chiếu theo Lề luật, và được chứng chỉ nơi mọi người Do Thái sở tại, 13 ông đến gặp tôi, và đứng bên tôi, ông nói:

- Anh Sa-ul, anh được thấy lại!

Và ngay giờ ấy, tôi đã được thấy lại.

14 Ông lại nói:

- Thiên Chúa của cha ông chúng ta đã tiền định cho anh được biết thánh ý Người và được thấy Ðấng Công Chính và nghe tiếng xuất tự miệng Ngài; 15 vì anh sẽ là chứng tá cho Ngài trước mặt mọi người về các điều anh đã thấy, đã nghe. 16 Và bây giờ, sao còn lần lữa? Hãy chỗi dậy chịu thanh tẩy và rửa mình cho sạch các tội của anh, miệng kêu khấn Danh Ngài.

17 "Xảy ra là khi tôi về Yêrusalem, và cầu nguyện trong Ðền thờ, tôi đã được ngất trí, 18 và được thấy Ngài phán bảo tôi:

- Hãy ra mau khỏi Yêrusalem, vì chúng sẽ không đón nhận chứng của ngươi về Ta.

19 "Tôi mới nói:

- Lạy Chúa, họ biết lắm: chính tôi đã bỏ tù và đánh đòn khắp các hội đường những kẻ tin vào Chúa; 20 và khi người ta đổ máu Stêphanô, chứng tá của Người, thì chính tôi đã có mặt và tán đồng, cùng canh giữ áo cho những kẻ giết ông.

21 "Nhưng Ngài phán bảo tôi:

- Hãy đi! Vì Ta sẽ sai người đi xa, đến với dân ngoại".

Phaolô, công dân Rôma

22 Họ đã nghe ông cho đến lời ấy. Bấy giờ họ lại gióng tiếng kêu rằng: "Giết cái giống ấy đi khỏi mặt đất! Vì nó không đáng sống nữa!" 23 Và họ gào thét, xé áo, tung bụi lên trên không. 24 Viên trưởng cơ mới cho lính điệu ông vào đồn, và truyền tra tấn bắt ông khai cho biết vì cớ gì mà họ dứt lác ông như thế.

25 Họ vừa căng nọc ông ra thì Phaolô nói cùng viên bách quản đứng bên: "Xin hỏi ông, một công dân Rôma, khi chưa được xét xử, các ông có quyền tra tấn không?" 26 Nghe vậy, viên bách quản liền đi gặp trưởng cơ mà báo cáo rằng: "Ngài định làm sao bây giờ, vì đương sự lại là công dân Rôma!" 27 Trưởng cơ đi đến nói với Phaolô: "Hãy nói cho tôi biết: Ông là công dân Rôma sao?" Ông đáp: "Phải!" 28 Trưởng cơ nói lại: "Tôi phải tốn bao nhiêu bạc mới mua được quyền ấy!" Phaolô mới nói: "Còn tôi, thì tự bẩm sinh!" 29 Lập tức những người soạn sửa tra tấn ông rút lui; còn viên trưởng cơ thì lo sợ, vì biết ông là công dân Rôma và mình đã xiềng trói lại.

Phaolô ra trước mặt công nghị

30 Hôm sau, vì muốn biết đích xác người Do Thái cáo Phaolô tội gì, thì ông đã cho cởi trói, và truyền lịnh cho các thượng tế cùng toàn thể Công nghị nhóm họp lại; rồi ông cho điệu Phaolô vào mà đặt trước mặt họ.