Chương 7 => Tin Mừng Theo Thánh Gioan | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
4. Lễ Lều
Ðức Giêsu lên Giê-ru-sa-lem dự lễ và giảng dạy
(1) Sau đó, Ðức Giêsu thường đi lại trong miền Galilê; thật vậy, Người không muốn đi lại trong miền Giuđê, vì người Dothái tìm giết Người.
(2) Lễ Lều của người Dothái gần tới, (3) anh em Ðức Giêsu nói với Người: "Ông bỏ đây mà sang miền Giuđê đi, để cả môn đệ của ông cũng được nhìn thấy những việc ông làm, (4) vì không ai muốn được người ta biết đến mà lại hoạt động âm thầm. Nếu ông làm những việc ấy, thì hãy tỏ mình ra cho thiên hạ biết". (5) Thật thế, anh em Người không tin vào Người. (6) Ðức Giêsu nói với họ: "Thời của tôi chưa đến, nhưng thời của các anh lúc nào cũng thuận tiện. (7) Thế gian không thể ghét các anh, nhưng tôi thì nó ghét, vì tôi làm chứng rằng các việc nó làm thì xấu xa. (8) Các anh cứ lên dự lễ đi; còn tôi, tôi không lên dự lễ này, vì thời của tôi chưa chín muồi". (9) Nói thế rồi, Người ở lại Galilê. (10) Tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai và hầu như bí mật. (11) Người Dothái tìm kiếm Người trong dịp lễ và nói: "Ông ấy đâu rồi?" (12) Dân chúng bàn tán nhiều về Người. Kẻ thì bảo: "Ðó là một người tốt". Kẻ thì nói: "Không, ông ta mê hoặc dân chúng". (13) Nhưng không ai dám công khai nói về Người, vì sợ người Dothái.
(14) Vào giữa kỳ lễ, Ðức Giêsu lên Ðền Thờ và giảng dạy. (15) Người Dothái lấy làm ngạc nhiên. Họ nói: "Ông này không học hành gì, mà sao lại thông thạo chữ nghĩa thế!" (16) Ðức Giêsu trả lời:
"Ðạo lý tôi dạy không phải là của tôi,
nhưng là của Ðấng đã sai tôi.
(17) Ai muốn làm theo ý của Người,
thì sẽ biết rằng
đạo lý ấy là bởi Thiên Chúa
hay do tôi tự mình giảng dạy.
(18) Ai tự mình giảng dạy,
thì tìm vinh quang cho Ðấng đã sai mình,
thì là người chân thật,
và nơi người ấy không có gì là bất chính.
(19) Ông Môsê đã chẳng ban Lề Luật
cho các ông sao?
Thế mà không một ai trong các ông
tuân giữ Lề Luật!
Sao các ông lại tìm cách giết tôi?" (20) Dân chúng đáp: "Ông bị quỷ ám rồi! Có ai tìm giết ông đâu?" (21) Ðức Giêsu trả lời: "Tôi chỉ làm có một việc, mà tất cả các ông đều ngạc nhiên. (22) Ông Môsê đã truyền cho các ông làm phép cắt bì (thực ra, phép ấy đã có từ thời các tổ phụ, chứ không phải từ thời ông Môsê), và các ông làm phép cắt bì cả trong ngày sabát. (23) Vậy, nếu có người có chịu phép cắt bì trong ngày sabát để khỏi lỗi luật Môsê, thì sao các ông lại nổi giận với tôi, vì tôi đã chữa lành toàn thân một người trong ngày sabát? (24) Các ông đừng xét đoán theo bề ngoài nữa, nhưng hãy xét đoán cho công minh".
Dân chúng tranh luận về nguồn gốc của Ðấng Kitô
(25) Bấy giờ có những người ở Giêrusalem nói: "Ông này không phải là người họ đang tìm giết đó sao? (26) Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Ðấng Kitô? (27) Ông ấy, chúng ta biết ông xuất thân từ đâu rồi; còn Ðấng Kitô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người xuất thân từ đâu cả". (28) Lúc giảng dạy trong Ðền Thờ, Ðức Giêsu nói lớn tiếng rằng:
"Các ông biết tôi ư?
Các ông biết tôi xuất thân từ đâu ư?
Tôi đâu có tự mình mà đến.
Ðấng đã sai tôi là Ðấng chân thật.
Các ông, các ông không biết Người.
(29) Phần tôi, tôi biết Người,
bởi vì tôi từ nơi Người mà đến
và chính Người đã sai tôi".
(30) Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người chưa đến.
Ðức Giêsu loan báo Người sắp ra đi
(31) Trong dân chúng, có nhiều kẻ đã tin vào Người, họ nói: "Khi Ðấng Kitô đến, liệu Người có làm nhiều dấu lạ hơn ông này chăng?" (32) Người Pharisêu nghe dân chúng bàn tán với nhau về Người như thế, nên họ và các thượng tế sai vệ binh đi bắt Người. (33) Vậy, Ðức Giêsu bảo họ:
"Tôi còn ở với các ông ít lâu nữa thôi,
rồi tôi đi đến cùng Ðấng đã sai tôi.
(34) Các ông sẽ tìm tôi mà không gặp,
và nơi tôi ở, các ông không thể đến được".
(35) Người Dothái liền nói với nhau: "Ông ấy sắp đi đâu mà chúng ta không gặp được? Phải chăng ông sắp đi gặp kiều bào sống giữa người Hy Lạp, để giảng dạy cho người Hy Lạp? (36) Ông ấy muốn nói gì khi bảo:
'Các ông sẽ tìm tôi mà không gặp,
và nơi tôi ở, các ông không thể đến được'?"
Lời hứa ban nước hằng sống
(37-38) Hôm ấy là ngày bế mạc tuần lễ Lều, và là ngày long trọng nhất. Ðức Giêsu đứng trong Ðền Thờ và lớn tiếng nói rằng:
"Ai khát, hãy đến với tôi,
ai tin vào tôi, hãy đến mà uống!"
Như Kinh Thánh đã nói:
Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy
những dòng nước hằng sống.
(39) Ðức Giêsu muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận. Thật thế, bấy giờ họ chưa nhận được Thần Khí, vì Ðức Giêsu chưa được tôn vinh.
Dân chúng lại tranh luận về nguồn gốc của Ðấng Kitô
(40) Trong dân chúng, có những người nghe các lời ấy thì nói: "Ông này thật là vị ngôn sứ". (41) Kẻ khác rằng: "Ông này là Ðấng Kitô". Nhưng có kẻ lại nói: "Ðấng Kitô mà lại xuất thân từ Galilê sao? (42) Nào Kinh Thánh đã chẳng nói: Ðấng Kitô xuất thân từ dòng dõi vua Ðavít và từ Bêlem, làng của vua Ðavít sao?" (43) Vậy, vì Người mà dân chúng đâm ra chia rẽ. (44) Một số trong bọn họ muốn bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt.
(45) Các vệ binh, trở về với các thượng tế và người Pharisêu. Họ liền hỏi chúng: "Tại sao các anh không điệu ông ấy về đây?" (46) Các vệ binh trả lời: "Xưa nay chưa hề đã có ai nói năng như người ấy!" (47) Người Pharisêu liền nói với chúng: "Cả các anh nữa, các anh cũng bị mê hoặc rồi sao? (48) trong hàng thủ lãnh hay trong giới Pharisêu, đã có mặt ai tin vào tên ấy đâu? (49) Còn bọn dân đen này, thứ người không biết Lề Luật, đúng là quân bị nguyền rủa!" (50) Trong nhóm Pharisêu, có một người tên là Nicôđêmô, trước đây đã đến gặp Ðức Giêsu; ông nói với họ: (51) "Lề Luật của chúng ta có cho phép kết án ai, trước khi nghe người ấy và biết người ấy làm gì không?" (52) Họ đáp: "Cả ông nữa, ông cũng là người Galilê sao? Ông cứ nghiên cứu, rồi sẽ thấy: không một ngôn sứ nào xuất thân từ Galilê cả".
(53) Sau đó, ai nấy trở về nhà mình.