Chương 5 => Sách 2 Vua | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Chữa Naaman khỏi phung

1 Naaman, tướng quân của vua Aram, là một người có thế giá trước mặt chúa công của ông; ông được (vua, dân) nể vì, bởi nhờ ông, Yavê đã ban thắng lợi cho Aram. Nhưng tuy là kiện tướng, người ấy lại mắc tật phung. 2 Có những người Aram làm lâu la xuất chinh đã bắt được một cô gái nhỏ từ đất Israel đem về. Và nó đã giúp việc cho vợ của Naaman. 3 Nó nói với bà chủ nó: "Ôi! Nếu đức ông tôi được giáp mặt vị tiên tri ở Samari, ắt tiên tri sẽ trừ bịnh phung cho ngài". 4 Ông mới vào trình với chúa công rằng: "Ðứa tớ gái quê ở đất Israel đã nói thế này thế nọ!" 5 Vua Aram nói: "Khanh cứ lên đường trẩy đi! Ðể ta gởi phong thư cho vua Israel!" Vậy ông đã trẩy đi, mang theo với ông mười tạ bạc, sáu ngàn seqel vàng và mười bộ xiêm y. 6 Ông đem thư đến cho vua Israel. (Thư) rằng: "Bây giờ một trật khi thư này đến ngài, tôi sai Naaman thuộc hạ của tôi đến với ngài nhờ ngài trừ bịnh phung cho y". 7 Vua Israel vừa đọc phong thư rồi, thì xé áo mình ra mà nói: "Phải chăng ta là Thiên Chúa hay sao để có thể tác tử tác sinh, mà hắn lại sai người đến nhờ ta trừ bịnh phung? Các khanh phải biết và coi chừng: quả hắn chỉ muốn sinh sự với ta!"

8 Khi Êlisa, người của Thiên Chúa nghe biết là vua Israel đã xé áo mình, thì ông sai người đến với vua mình mà rằng: "Tại sao ngài lại xé áo ngài? Người ấy hãy đến với tôi, để được biết là trong Israel có một tiên tri!" 9 Naaman cùng với đoàn ngựa và xe đi đến. Ông đứng trước cửa nhà Êlisa. 10 Êlisa sai sứ ra nói với ông: "Ông hãy đi tắm bảy lần trong (sông) Yorđan, và da thịt ông sẽ hoàn như cũ và ông sẽ được sạch 11 Naaman tức giận bỏ đi. Ông nói: "Kìa, ta cứ đinh ninh là hắn sẽ trịnh trọng đi ra rồi đứng dừng lại mà kêu khấn Danh Yavê Thiên Chúa của hắn. Ðoạn khua tay đúng chỗ mà trừ bịnh phung. 12 Há nước các sông Ðama như Abanah và Pharphar lại không tốt hơn tất cả nước sông ở Israel sao? Ta lại không thể tắm ở các sông ấy để được sạch hay sao?" Rồi ông quay lưng và tức tối ra về. 13 Tôi tớ ông mới tiến lại và thưa với ông: "Chao ôi! Giả như tiên tri đã ra cho ngài một điều kiện khó khăn nào, ngài sẽ không làm sao? Ðằng này tiên tri chỉ nói với ngài: Tắm đi và ông sẽ được sạch?" 14 Vậy ông đã xuống trầm mình trong (sông) Yorđan bảy lần theo lời người của Thiên Chúa và da thịt ông đã trở lại như da thịt của một trẻ nhỏ, và ông đã được sạch.

15 Ông đã trở lại với người của Thiên Chúa, ông và cả đoàn tuỳ tùng. Ông đến và đứng trước mặt ngài mà nói: "Này đây tôi được biết rằng: khắp cả và thiên hạ, không đâu có Thiên Chúa trừ phi là ở Israel. Và bây giờ, xin ngài nhận cho chút lễ thành của tôi tớ ngài". 16 Nhưng Êlisa nói: "Nhân mạng sống Yavê, Ðấng tôi chầu hầu, tôi sẽ không nhận". Ông cố nài ép nhưng ngài nhất định từ chối. 17 Naaman mới nói: "Nếu không, thì xin cho phép tôi tớ ngài chở về một xe đất cặp la kéo được, vì tôi tớ ngài sẽ không còn dâng thượng tiến và tế lễ cho thần linh nào khác ngoài Yavê. 18 Nhưng xin Yavê tha tội cho tôi tớ ngài điều này: Khi nào chúa công tôi vào điện của Rimmôn để thờ lạy trong đó và người vịn tay tôi, thì tôi cũng phải bái xuống trong điện của Rimmôn, nhân việc thờ phượng trong điện của Rimmôn. Vậy xin Yavê khấng tha tội cho tôi tớ ngài về điều ấy". 19 Êlisa nói với ông: "Ông đi bằng yên!" và ông đã đi được một đỗi đàng cách nơi ngài ở.

20 Ghêkhazi, tiểu đồng của Êlisa, người của Thiên Chúa, tự nói với mình: "Này, chủ ta quá dè dặt với Naaman, lão Aram ấy, mà không chịu nhận những gì ông ấy đem dâng. Nhân mạng sống Yavê, ta sẽ chạy theo mà lĩnh chút gì của ông ấy chứ!" 21 Và Ghêkhazi đã đuổi theo Naaman. Naaman thoáng thấy nó chạy theo mình thì từ trên xe ông nhảy xuống đến gặp nó, và nói: "Yên hàn cả chứ?" 22 Nó đáp: "Bằng yên cả! Chủ tôi sai tôi đi nói với ngài: Này, vừa rồi có hai người thanh niên thuộc hàng con cái tiên tri từ vùng núi Ephraim đến với tôi. Xin ông cho họ một tạ bạc và hai bộ xiêm y". 23 Naaman mới nói: "Anh hãy vui lòng cầm lấy hai tạ!" Và ông nài nẵng bắt nó lấy, lận hai tạ bạc vào hai ruột tượng, kèm với hai bộ xiêm y, rồi trao cho hai tớ trai vác đi trước mặt nó. 24 Khi nó vào tới Ôphel, nó lĩnh lấy đồ vật tự tay họ mà đem cất trong nhà, đoạn từ giã các người ấy và họ trẩy đi.

25 Còn nó, nó lại đến ra mặt với chủ nó. Êlisa mới nói với nó: "Ghêkhazi, ngươi ở đâu đến?" Nó đáp: "Tôi tớ ngài có đi đâu đâu!" 26 Ông nói với nó: "Lòng ta lại đã không có ở đó khi có người rời xe xuống gặp ngươi? Phải chăng là lúc phải lĩnh bạc, lĩnh áo, rồi vườn dầu, vườn nho, rồi chiên dê, bò vật, rồi tớ trai, tớ gái? 27 Nhưng tật phung của Naaman sẽ bám lấy mình ngươi và dòng giống ngươi luôn mãi". Và nó đã đi ra khỏi mặt ông, mình ra phong hủi trắng như tuyết.