Chương 18 => Sách Thẩm Phán | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Con cái Ðan đi tim đất
1 Thuở ấy trong Israel không có vua.
Thuở ấy chi tộc dân Ðan tìm phần cơ nghiệp để định cư, vì cho đến ngày ấy chưa có phần cơ nghiệp nào đã rơi vào tay họ, giữa các chi tộc của Israel. 2 Con cái Ðan, từ những hang cùng ngõ hẻm của họ, đã sai đi năm người thuộc chi tộc của họ, những người thiện chiến, từ Xorơah và Estaol để dò thám và thăm dò đất đai; họ bảo các người ấy: "Các anh hãy đi thăm dò đất đai!" Các người ấy đến miền núi Ephraim, gần cạnh nhà của Mika và qua đêm ở đó. 3 Họ ở bên nhà của Mika nên họ đã nhận ra giọng người thanh niên Lêvit; họ mới rẽ qua đó, và nói với chàng: "Ai đã đưa anh tới đây? Anh làm gì ở đây? Anh có công chuyện gì ở đây không?" 4 Chàng đáp lại với họ: "Mika đã tính thế này thế nọ với tôi; ông ấy đã thuê tôi và tôi làm tư tế cho ông". 5 Họ nói với chàng: "Vậy xin anh thỉnh vấn Thiên Chúa cho chúng tôi biết đường chúng tôi đang đi, sẽ thành công chăng?" 6 Chàng nói với họ: "Hãy đi bằng yên! Nhan Yavê trên đường các ông đi!" 7 Năm người ấy trẩy đi và đến Laish. Họ thấy dân trong vùng an cư lạc nghiệp, theo lề lối người Siđôn, một dân yên hàn, chất phác, không ai trong xứ có thói hạch sách người cầm quyền; dân ấy lại ở xa dân Siđôn và không có liên lạc gì với ai cả. 8 Họ đã trở lại với anh em họ ở Xorơah và Estaol; anh em họ nói với họ: "Thế nào các anh?" 9 Họ nói: "Ðứng lên! Ta hãy tiến lên đánh chúng, vì chúng tôi đã xem đất; và này đất tốt lắm. Nhưng các anh, các anh cứ ỳ ra đó! Ðừng chần chừ mà chưa lên đường để đến chiếm lấy đất ấy! 10 Ðến nơi, các anh sẽ gặp một dân chất phác. Xứ rộng rãi tứ phía. Chính Thiên Chúa đã nộp trong tay các anh, một nơi trong đó không thiếu bất cứ sự gì có trên mặt đất!"
Cuộc di dân của con cái Ðan
11 Vậy họ đã bỏ đó trẩy đi, họ thuộc về thị tộc Ðan ở Xorơah và Estaol, sáu trăm người có trang bị binh khí. 12 Họ lên cắm trại ở Qiriat-Yơarim trong Yuđa, vì thế nên người ta gọi chỗ ấy là Doanh trại Ðan cho đến ngày nay: chỗ ấy ở về phía Tây Qiriat-Yơarim. 13 Rồi từ đó họ qua miền núi Ephraim và đến cạnh nhà của Mika.
14 Năm người đã đi dò thám đất đai tận Laish cất tiếng nói với anh em họ: "Các anh có biết không? nơi các nhà này có Ephođ và Têraphim, bức tượng và ảnh đúc! Thế thì bây giờ các anh biết phải làm gì!" 15 Vậy họ đã rẽ qua đó và vào nhà người thanh niên Lêvit - nhà của Mika - cùng vấn an anh, 16 còn sáu trăm người trang bị binh khí - những người thuộc con cái Ðan - đứng chực ở lối vào cổng. 17 Vậy năm người đã đi do thám đất đi lên, vào đó, lấy pho tượng, Ephođ, Têraphim và ảnh đúc, trong khi tư tế đứng nơi chỗ vào cổng với sáu trăm người trang bị binh khí. 18 Khi các người kia đã vào nhà Mika và lấy pho tượng, Ephođ, Têraphim và ảnh đúc, tư tế mới nói với họ: "Tại sao các ông làm thế?" 19 Họ nói với anh: "Im đi! Lấy tay bịt miệng lại và đi với chúng tôi, hãy làm cha, làm tư tế cho chúng tôi. Ðàng nào hơn: làm tư tế cho gia đình một người, hay là làm tư tế cho một chi tộc, một thị tộc trong Israel?" 20 Lòng tư tế như mở cờ; anh lấy Ephođ, Têraphim, pho tượng và ảnh đúc mà nhập vào giữa quân binh.
21 Ðoạn họ quay ra và lên đường; họ đặt đằng trước họ, trẻ con, súc vật và hành lý. 22 Khi họ đã đi xa khỏi nhà Mika, thì những người thuộc các gia đình gần nhà Mika tập hợp nhau lại và đã đuổi kịp con cái Ðan. 23 Chúng la lối đằng sau con cái Ðan; và con cái Ðan quay lại mà nói với Mika: "Cái gì vậy mà kêu cả làng xóm ra như thế?" 24 Ông ấy mới nói: "Thần linh của tôi, tôi đã làm, các anh lại lấy mà đi và đem theo cả tư tế: thì tôi còn gì nữa? Làm sao các anh lại có thể nói được với tôi: Anh làm gì vậy?" 25 Con cái Ðan đáp lại với ông: "Ðừng để nghe thấy giọng anh dức lác chúng tôi, kẻo đây có người gắt lên xông tới anh thì anh và cả nhà anh mất mạng!" 26 Con cái Ðan cứ tiến bước trên đường chúng đi. Còn Mika thấy chúng mạnh hơn mình, thì đành quay trở về nhà.
Chiếm Laish và dựng đền thờ
27 Còn họ, họ đã lấy các đồ vật Mika đã làm và cả tư tế của ông, và họ đã đến đánh Laish, một dân yên hàn chất phác. Họ đã tuốt gươm làm cỏ đoạn phóng hoả đốt thành. 28 Không có ai tiếp cứu vì thành ấy cách xa Siđôn và lại không có liên lạc gì với ai. Thành ở trong cánh đồng lan mãi đến Bét-Rơkhôb. Họ đã xây lại thành và lập cư ở đó. 29 Họ gọi tên thành là Ðan, theo tên ông tổ của họ là Ðan, con của Israel. Nhưng trước kia tên của thành là Laish, 30 Con cái Ðan đã dựng pho tượng mà thờ. Yônatan con của Gersôm, con của Môsê và con cái của ông làm tư tế cho chi tộc Ðan, mãi cho đến ngày xứ bị phát lưu. 31 Họ đã đặt thờ pho tượng Mika đã làm, suốt cả thời gian Ðền của Thiên Chúa lưu lại ở Silô.