Chương 32 => Thứ Luật | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Bài Ca Của Môsê
1 Trời hỡi, hãy lắng tai, tôi muốn nói, đất hỡi, hãy nghe lời lẽ miệng tôi!
2 Ðạo lý của tôi hãy như mưa đổ xuống,
lời của tôi lấm tấm sương xa,
như mưa rào gội đám xanh tươi,
như trận mưa rào trên đồng cỏ!
3 Bởi chưng tôi kêu Danh Yavê,
hãy khâm phục Thiên Chúa cao cả ta thờ.
4 Ðá tảng! Hành vi của Người hoàn hảo,
đường lối của Người thay thảy công minh,
Thiên Chúa chí thánh, không mảy may gian giối,
Người thật công chính, Người rất ngay lành!
5 Với Người chúng đã lỗi đạo
- tì vết không có nơi hàng con cái -
một thế hệ gian giảo vạy vò!
6 Lẽ nào các ngươi lại đền đáp Yavê thể ấy,
dân ngu dại, không chút khôn ngoan?
Cha ngươi, Ðấng sinh thành ra ngươi,
há lại không phải là Người,
Ðấng đã dựng, đã lập nên ngươi?
7 Hãy nhớ lại những ngày xưa kia,
hãy duyệt lại những năm bao kiếp trước,
hỏi thử cha ngươi, người sẽ thuật lại,
cùng hàng bô lão, họ sẽ mách lại cho ngươi!
8 Khi Thượng đế định phần cơ nghiệp các nước,
khi Người phân tách con cái người phàm,
Người đã dựng bờ cõi các dân,
dựa theo số các con Thiên Chúa.
9 Về phần Yavê chính dân của Người,
cơ nghiệp riêng cho người Yacob.
10 Người gặp nó nơi cõi sa mạc,
nơi hỗn tiếng rú hoang vu,
Người đã ôm bảy lo ba,
Người đã giữ gìn viếng con ngươi trong mắt.
11 Như đại bàng canh chừng con,
là là trên đàn chim dại,
Người đà chương cánh mà nhắc nó lên,
và đỡ lấy nó trên bộ lông của Người.
12 Yavê đã dẫn dắt nó một mình,
Bên Người không một thần xa lạ!
13 Người cho rong ruổi, trấn lĩnh trên miền,
nó đã được ăn hoa màu đồng ruộng,
Người cho nó bú mật ong bộng đá,
và dầu từ đá cuội,
14 bê non bò cái và sữa cừu dê,
làm một với chiên tơ mỡ béo,
cao dương giống Bashan, và dê đầu đàn,
cùng với mỡ cật miến tinh,
và ngươi đã uống huyết nho rượu nồng.
15 Yơshurun béo nẫythì đã hất chân đá lại,
- (ngươi béo, ngươi mập, ngươi được thốn no) -
Nó đã hẩy đi vị Thiên Chúa đã tác thành ra nó,
nó đã dể duôi Ðá tảng, chốn nó độ thân.
16 Chúng làm Người phẫn ghen với (thần) lạ mặt,
bằng những đồ nhờm tởm chúng chọc tức Người.
17 Chúng tế cho quỷ, chẳng phải thần,
những thần chúng đã không hề biết đến,
những thứ mới toanh, vừa đến từ đâu,
mà tổ tiên các ngươi không hề hãi sợ.
18 (Ngươi khinh màng Ðá tảng đã sinh ngươi.
Thiên Chúa đã mang nặng đẻ đau, ngươi quên lãng).
19 Yavê thấy thế, lòng Người uất ức,
Người đã khinh bỏ con trai con gái của Người.
20 Người phán: Ta sẽ ngoảnh mặt Ta đi khỏi chúng,
thử xem hậu vận chúng sẽ làm sao,
vì chúng là giống nòi khéo tài lật lọng,
lũ con không mảy may hiếu trung.
21 Chúng đã làm Ta ghen vì cái chẳng phải thần,
chúng đã làm Ta uất lên vì những đồ phù phiếm,
thì Ta, Ta làm chúng ghen bởi cái chẳng phải dân,
bởi một nước vô tri, Ta sẽ làm chúng tức uất.
22 Lửa khí nộ Ta đã bùng cháy
và đốt cho đến âm ti địa tạng,
nó thiêu hủy cả đất đai lẫn hoa màu,
ngọn lửa ăn thấu cả nền móng núi non.
23 Ta sẽ đổ xuống trên chúng tai ương dồn dập,
trên chúng, ta sẽ phóng hết các mũi tên.
24 Ðã kiệt sức vì đói, võ vàng bởi càm sốt,
và ôn dịch tân toan,
Ta còn gửi đến trên chúng nanh mãnh thú,
với nọc loài trườn cát bụi.
25 Ngoài thời gươm giáo chất đống tang con,
trong thời kinh khiếp hoành hành,
trên tráng nam, trên đồng nữ,
trên trẻ thơ, trên người tóc bạc.
26 Ta phán: Ta sẽ nghiền tán chúng,
Ta sẽ diệt chúng, đến không còn ai nhớ tới.
27 Nhưng sợ rằng máu uất quân thù được thế,
và địch quân sẽ nghĩ quàng xiên,
những rằng: "Chính tay Ta đắc thắng,
các nông nỗi ấy nào có phải việc của Yavê!"
28 Vì chúng là một nước tán tận lương trí,
nơi chúng không còn chút hiểu biết.
29 Nếu chúng khôn, chúng đã nhận ra điều này,
chúng đã hiểu, đó là vận cùng của chúng.
30 Làm sao một người đuổi được cả ngàn,
và hai người làm tẩu thoát cả vạn,
nếu không phải vì Ðá tảng của chúng đã bán chúng đi,
và chúng bị Yavê phó nộp?
31 Vì đá tảng của chúng không phải như Ðá tảng của Ta,
và điều ấy, địch thù ta cũng đoán được:
32 Vì vườn nho của chúng là vườn nho Sôđôm,
cũng thuộc hạng nương rẫy Gomor,
nho của chúng, nho nhiễm độc,
chùm nho của chúng, chùm nho đắng đót.
33 Rượu của chúng là rượu rắn độc
chất độc khốc hại do tự hổ mang.
34 Ðiều này há không giấu sẵn nơi Ta,
niêm phong cất giữ bảo tàng ?
35 Thuộc về Ta trả thù báo oán,
vào thời chân chúng trợt nhào,
vì gần rồi ngày chúng tán tận,
hậu vận dành cho chúng sầm sập đến mau.
36 Vì Yavê sẽ xử việc dân Người,
và tôi tớ của Người, Người sẽ rủ thương,
khi Người thấy mọi tay buông thõng,
và không còn kẻ nô lệ, người tự do.
37 Bấy giờ Người phán : Thần của chúng đâu,
đá tảng, nơi chúng nương nhờ?
38 Những vị đã ăn dàn mỡ lễ cúng,
cùng uống rượu cúng chúng dâng?
Họ hãy chỗi dậy đáp cứu các ngươi,
cho các ngươi được chỗ ẩn nhờ!
39 Bây giờ hãy coi, Ta chính là Ta,
bên Ta không có thần nào,
chính Ta cho chết, và cho sống,
Ta đả thương, Ta cũng chữa lành,
và không ai tài giựt ra khỏi tay Ta!
40 Ðây, Ta giơ tay lên trời mà thề,
và Ta nói: Cũng thực như Ta hằng sống đời đời.
41 Ta sẽ mài lưỡi sét gươm Ta,
và tay Ta nắm lấy án xử,
Ta sẽ trả thù trên kẻ nghịch Ta,
Ta sẽ báo oán trên kẻ ghét Ta.
42 Ta sẽ cho mũi tên Ta say máu,
và gươm Ta tha hồ nhậu thịt,
do máu tử thi và lũ tù binh,
do đầu lâu búi tó quân thù.
43 Trời hỡi, hãy reo vui với Người,
và các con Thiên Chúa hết thảy hãy thờ lạy Người,
hãy reo vui với dân Người, hỡi các nước,
và các thần sứ hết thảy hãy hiên ngang trong Người.
Vì Người báo thù cho máu các tôi tớ Người,
và Người trả thù trên các kẻ nghịch cùng Người.
Người báo oán trên kẻ ghét Người,
và Người xá tội cho đất đai dân Người".
44 (Và) Môsê và Yôsua con của Nun, đã đến nói tất cả các lời của bài ca này vào tai dân.
Lề luật, nguồn sự sống
45 Khi Môsê đã nói xong tất cả các lời ấy với toàn thể Israel, 46 thì ông bảo họ: "Hãy quan tâm vào tất cả các lời ta tuyên chứng cáo tội các ngươi hôm nay, các ngươi sẽ đem truyền dạy lại cho con cái các ngươi tuân giữ thi hành tất cả các lời của Luật này. 47 Vì đối với các ngươi, đó không phải là lời hư luống: quả đó là sự sống của các ngươi, và chính nhờ lời này mà các ngươi sẽ được dài ngày trên thửa đất các ngươi sắp qua (sông) Yorđan để chiếm lấy".
Báo trước cái chết của ông Môsê
48 Cũng trong ngày ấy, Yavê phán với Môsê rằng. 49 Ngươi hãy lên ngọn núi này của dãy Abarim, ngọn Nêbô, trong Moab, trước mặt Yêrikhô, và hãy nhìn xem đất Canaan Ta sắp ban cho con cái Israel làm địa sở, 50 đoạn ngươi hãy chết trên núi ngươi lên, và hãy qui hồi tiên tổ cũng như Arahôn anh ngươi đã chết ở sơn-lĩnh và hãy qui hồi tiên tổ. 51 Nhân vì các ngươi đã thất trung với Ta ở giữa con cái Israel, nơi trước Mơribah ở Cađès, sa mạc Xin, vì các ngươi đã không làm Ta hiển thánh ở giữa con cái Israel. 52 Ngươi chỉ được thấy đất tự đằng xa, chứ không được vào đất Ta sắp ban cho con cái Israel".