Yêu kẻ thù (28.2.2015 – Thứ bảy Tuần 1 Mùa Chay)
Yêu kẻ thù
Lời Chúa: Mt 5, 43-48
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với các
môn đệ rằng: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ
thù. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược
đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Ðấng ngự
trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như
người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính. Vì nếu
anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi? Ngay cả những
người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao? Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình
thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu? Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm
như thế sao? Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Ðấng
hoàn thiện.”
Suy niệm:
“Tại sao anh lại bắn tôi khi cả hai chúng ta đều tin
vào sự
hiện hữu của một Thiên Chúa duy nhất.”
Đó là
một câu trong lá thư Đức Thánh Cha Gioan Phaolô định gửi
cho
anh Ali Agca, người đã ám sát ngài vào ngày 13-5-1981 tại Rôma.
Nhưng
ngài đã đích thân thăm anh trong tù năm 1983, và đã tha thứ cho anh.
Vào
Đại Năm Thánh 2000, ngài đã xin Tổng Thống Ý cho anh được ân xá.
Điều
đáng nói là anh đã chẳng bao giờ công khai xin ngài tha lỗi.
“Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù” (c.43).
Thật
ra Luật Môsê không dạy ghét kẻ thù,
nhưng
ghét kẻ thù của Thiên Chúa là chuyện có trong các thánh vịnh.
“Lạy
Chúa kẻ ghét Ngài làm sao con không ghét?...
Con
ghét chúng, ghét cay ghét đắng,
chúng
trở thành thù địch của chính con” (Tv 139, 21-22).
Đức Giêsu dạy các môn đệ yêu kẻ thù (c. 44),
Nhưng
vào sau năm 70, kẻ thù của các môn đệ là ai?
Là
quân xâm lược Rôma, là thế giới dân ngoại đang bắt đạo (Mt 10, 22).
Là
những người đồng hương thuộc hội đường đang ngược đãi các Kitô hữu.
Là
những ai không phải là anh em, nghĩa là những ai không tin Đức Giêsu.
Đức Giêsu
mời ta vượt qua khuynh hướng tự nhiên là chỉ yêu kẻ yêu mình.
Tình
yêu Kitô vươn đến cả những kẻ ghét và làm hại mình nữa.
Hãy yêu kẻ thù, nhưng yêu lại không phải là một tình cảm
tự nhiên.
Yêu là
một thái độ của lòng nhân được diễn tả bằng những hành động cụ thể.
Yêu là
cầu nguyện cho kẻ bách hại, là chào hỏi và chúc bình an cho họ.
“Tôi
luôn cầu nguyện cho người anh em đã bắn vào tôi”,
Đức
Gioan Phaolô II đã tuyên bố như thế sau khi hồi phục.
Yêu kẻ thù làm chúng ta được ơn trở nên con cái Cha trên trời
(c. 45),
trở
nên giống Cha là Đấng ban mặt trời và mưa cho kẻ bất chính.
Trở
nên con cái Cha là tiến trình dài một đời,
xuyên
qua những hành vi yêu thương vượt trên tự nhiên.
Cha
yêu mọi người chẳng trừ ai bằng một tình yêu vô điều kiện.
Chúng
ta được mời gọi trở nên hoàn thiện như Cha
nhờ
yêu kẻ thù như Cha đã yêu họ (c. 48).
Kẻ thù
cũng là anh em tôi, vì họ cũng là con được Cha yêu như tôi.
Chúng ta nên nghĩ đến những kẻ thù của mình, ở rất gần
mình,
những
người mình không muốn chào hỏi hay nhìn mặt, chỉ muốn nguyền rủa.
Tôi sẽ
làm gì để bày tỏ tình yêu tha thứ đối với họ trong Mùa Chay này?
Cầu nguyện:
Lạy Chúa là Thiên Chúa của con,
có những ngày
đón nhận những người khác
là điều vượt quá sức con,
vì con kiêu hãnh, tự hào và yếu đuối.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của con,
có những ngày
con không thể nào kính trọng kẻ khác
được,
vì ý kiến, vì màu da, vì cái nhìn của
người ấy.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của con
có những ngày
mà yêu mến người khác
làm cho tim con đau nhói,
vì nỗi sợ hãi, nỗi khổ đau
và những giới hạn của bản thân con.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của con
trong những ngày khó khăn đó,
xin hãy nhắc cho con nhớ rằng
tất cả chúng con đều là con cái Chúa
và đừng để con quên lời Chúa nói :
“Điều gì chúng con làm cho người bé
nhỏ nhất
là làm cho chính Ta.”
(Trích trong PRIER)
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ