ĐƯỢC BIẾN HÌNH ĐỔI DẠNG (1.3.2015 – Chúa nhật 2 Mùa Chay, Năm B)
ĐƯỢC BIẾN HÌNH ĐỔI DẠNG
Lời Chúa: Mc 9, 2-10
Hôm ấy, Ðức Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê
và Gioan đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông
thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. Y
phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng
được như vậy. Và ba môn đệ thấy ông Êlia cùng ông Môsê hiện ra đàm đạo với Ðức
Giêsu. Bấy giờ, ông Phêrô thưa với Ðức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây,
hay quá! Chúng con xin dựng ba cái lều, Thầy một cái, ông Môsê một cái, và ông
Êlia một cái”. Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh
hoàng. Và có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán
rằng: “Ðây là Con Ta Yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người”. Các ông chợt nhìn
quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Ðức Giêsu với các ông mà thôi.
Ở trên núi xuống, Ðức Giêsu truyền cho các ông không được kể
lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trừ khi Con Người đã từ cõi chết sống lại.
Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu “từ cõi chết sống lại”
nghĩa là gì.
Suy niệm:
Ðức Giêsu mê những ngọn núi
vắng vẻ,
đó là nơi
Ngài gặp gỡ Cha, chìm đắm trong cầu nguyện.
Có nhiều
ngọn núi trong cuộc đời Ðức Giêsu:
núi của
Bài Giảng về các mối phúc,
núi Tabo
nơi Ngài biến hình,
núi Sọ và
núi Ôliu nơi Chúa thăng thiên.
Những ngọn
núi trở thành cột mốc đánh dấu.
Những ngọn
núi đan vào nhau làm nên cuộc hành trình.
Ba môn đệ
thân tín được Ngài đưa lên núi Tabo,
để củng cố
niềm tin của họ,
trước khi
họ thấy Ngài như người bị Cha bỏ rơi
và bị mọi
người khai trừ ruồng rẫy trên núi Sọ.
Nhưng vinh
quang của núi Tabo
chỉ là một
loé sáng bất ngờ và tạm thời,
báo trước
vinh quang viên mãn khi Ngài về Thiên Quốc.
Biến hình là một hành động
của Thiên Chúa Cha.
Sau khi
gặp Cha, Ðức Giêsu được Cha biến hình.
Sự biến
đổi này ảnh hưởng đến thân xác và khuôn mặt,
và đến cả
y phục của Ngài.
Vinh quang
của Con Thiên Chúa làm người vốn bị che khuất,
nay được
Cha hé mở cho các môn đệ.
Ông Môsê
ngày xưa, sau khi lên núi gặp Ðức Chúa
cũng đã
phải che lại khuôn mặt chói lọi của mình.
Chẳng ai
gặp Thiên Chúa thực sự mà lại không biến hình.
Ðời sống
kết hiệp thực sự với Thiên Chúa
làm cho
người Kitô hữu tỏa sáng rực rỡ.
Biến hình
không phải là trở thành cái gì khác mình,
như Tôn
Ngộ Không với các trò biến hoá.
Biến hình
là trở lại với cái tôi sâu thẳm của mình:
tôi là con
yêu dấu của Thiên Chúa.
Từ khi
chịu phép Thánh Tẩy,
chúng ta
đã bước vào một cuộc biến hình,
từ từ và
liên tục.
Nếu chúng
ta chấp nhận đi vào đường hẹp của Thầy Giêsu
chúng ta
sẽ được biến hình đổi dạng
và phản
ánh ngời sáng hơn vinh quang Chúa (x. 2Cr 3,18).
Chúng ta
phải trở thành điều chúng ta đang là.
Ðời sống
Kitô hữu là một cuộc lên núi
và xuống
núi với Chúa Kitô mỗi ngày.
Cần cảm
nếm được sự dịu ngọt và hạnh phúc
khi được
chiêm ngắm Chúa Giêsu trên núi cao.
Nhưng cũng
phải xuống núi với Chúa
để đi đến
nơi hiến mình, nơi phục vụ,
đi cùng và
đi sau Chúa Giêsu
đến với
Vườn Dầu và Núi Sọ.
Ước gì chúng ta dám đón
nhận những gai góc đời thường
và nhìn
mọi khổ đau bằng cái nhìn mới mẻ.
Người Kitô
hữu lên núi gặp Chúa
để rồi
được sai xuống núi hành đạo.
Nhưng
xuống núi rồi, lại có khi thấy cần lên núi.
Cầu nguyện:
Khi bị bao vây bởi muôn tiếng ồn ào,
xin cho con tìm được những phút giây
thinh lặng.
Khi bị rã rời vì trăm công ngàn việc,
xin cho con quý chuộng những lúc
được an nghỉ trước nhan Chúa.
Khi bị xao động bởi những bận tâm và âu lo,
xin cho con biết thanh thản ngồi dưới chân Chúa
để nghe lời Người.
Khi bị kéo ghì bởi đam mê dục vọng,
xin cho con thoát được lên cao
nhờ mang đôi cánh thần kỳ của sự cầu
nguyện.
Lạy Chúa,
ước gì tinh thần cầu nguyện
thấm nhuần vào cả đời con.
Nhờ cầu nguyện,
xin cho con gặp được con người thật
của con
và khuôn mặt thật của Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ