Chương 5 => Tin Mừng Theo Thánh Gioan | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



2. Lễ Thứ Hai Tại Giê-Ru-Sa-Lem

 

Ðức Giêsu chữa một người đau ốm ở hồ nước tại Bết-da-tha

(1) Sau đó, nhân dịp lễ của người Dothái, Ðức Giêsu lên Giêrusalem. (2) Tại Giêrusalem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Hipri gọi là Bếtdatha. Hồ này có năm hành lang. (3) Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt ở đó, (chờ cho nước động, (4) vì thỉnh thoảng có thiên thần Chúa xuống hồ khuấy nước lên; khi nước khuấy lên, ai xuống trước, thì dù mắc bệnh gì đi nữa, cũng được khỏi). (5) Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. (6) Ðức Giêsu thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: "Anh có muốn khỏi bệnh không?" (7) Bệnh nhân đáp: "Thưa Ngài, tôi không có người đem tôi xuống hồ, khi nước khuấy lên. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!" (8) Ðức Giêsu bảo: "Anh hãy chỗi dậy, vác chõng và đi!" (9) Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và bước đi.

Hôm đó lại là ngày sabát. (10) Người Dothái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: "Hôm nay là ngày sabát, anh không được phép vác chõng!" (11) Nhưng anh đáp: "Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: 'Anh hãy vác chõng và đi!'" (12) Họ hỏi anh: "Ai là người đã bảo anh: 'Vác chõng và đi'?" (13) Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Ðức Giêsu đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. (14) Sau đó, Ðức Giêsu gặp người ấy trong Ðền Thờ và nói: "Này, anh đã được khỏi bệnh. Ðừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!" (15) Anh ta đi nói với người Dothái: Ðức Giêsu là người đã chữa anh khỏi bệnh. (16) Do đó, người Dothái chống đối Ðức Giêsu, vì Người hay chữa bệnh ngày sabát. (17) Nhưng Ðức Giêsu đáp lại: "Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc". (18) Bởi vậy, người Dothái lại càng tìm cách giết Ðức Giêsu, vì không những Người phá luật sabát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa.

Diễn từ về công việc của Chúa Con

(19) Ðức Giêsu lên tiếng nói với họ rằng:

"Thật, tôi bảo thật các ông:

người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì,

ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm;

vì điều gì Chúa Cha làm,

thì người Con cũng làm như vậy.

(20) Quả thật, Chúa Cha yêu người Con

và cho người Con thấy mọi điều mình làm,

lại sẽ còn cho người Con thấy

những việc lớn lao hơn nữa,

khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc.

(21) Chúa Cha làm cho kẻ chết chỗi dậy

và ban sự sống cho họ thế nào,

thì người Con cũng ban sự sống cho ai tùy ý.

(22) Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai,

nhưng đã ban cho người Con

mọi quyền xét xử,

(23) để ai nấy đều tôn kính người Con

như tôn kính Chúa Cha.

Kẻ nào không tôn kính người Con,

thì cũng không tôn kính Chúa Cha,

Ðấng đã sai người Con.

(24) Thật, tôi bảo thật các ông:

ai nghe lời tôi

và tin vào Ðấng đã sai tôi,

thì có sự sống đời đời

và khỏi bị xét xử,

nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống.

(25) Thật, tôi bảo thật các ông:

giờ đã đến - và chính là lúc này đây

giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa;

ai nghe thì sẽ được sống.

(26) Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào,

thì cũng ban cho người Con

được có sự sống nơi mình như vậy,

(27) lại ban cho người Con được quyền xét xử,

vì người Con là Con Người.

(28) Các ông chớ ngạc nhiên về điều này,

vì giờ đã đến,

giờ mọi kẻ ở trong mồ

sẽ nghe tiếng người Con

(29) và sẽ ra khỏi đó:

ai đã làm điều lành,

thì sẽ sống lại để được sống;

ai đã làm điều dữ,

thì sẽ sống lại để bị kết án.

(30) Tôi không thể tự ý mình làm gì.

Tôi xét xử theo như tôi được nghe,

và phán quyết của tôi thật công minh,

vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi,

nhưng theo ý Ðấng đã sai tôi.

(31) Nếu tôi làm chứng về chính mình,

thì lời chứng của tôi không thật.

(32) Có Ðấng khác làm chứng về tôi

và tôi biết:

lời Người làm chứng về tôi

là lời chứng thật.

(33) Chính các ông đã cử

người đến gặp ông Gioan,

và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.

(34) Phần tôi, tôi không cần

lời chứng của một phàm nhân,

nhưng tôi nói ra những điêu này

để các ông được cứu độ.

(35) Ông Gioan là ngọn đèn cháy sáng,

và các ông đã muốn vui hưởng

ánh sáng của ông trong một thời gian.

(36) Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng

lớn hơn lời chứng của ông Gioan:

đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi

để tôi hoàn thành;

chính những việc tôi làm đó

làm chứng cho tôi rằng

Chúa Cha đã sai tôi.

(37) Chúa Cha, Ðấng đã sai tôi,

chính Người cũng đã làm chứng cho tôi.

Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người,

cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người.

(38) Các ông không giữ lời Người ở lại trong lòng,

bởi vì chính các ông không tin

vào Ðấng Người đã sai đến.

(39) Các ông nghiên cứu Kinh Thánh,

vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được

sự sống đời đời.

Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi.

(40) Các ông không muốn đến cùng tôi

để được sự sống.

(41) Tôi không cần người đời tôn vinh.

(42) Nhưng tôi biết:

các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa.

(43) Tôi đã đến nhân danh Cha tôi,

nhưng các ông không đón nhận.

Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến,

thì các ông lại đón nhận.

(44) Các ông tôn vinh lẫn nhau

và không tìm kiếm vinh quang

phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất,

thì làm sao các ông có thể tin được?

(45) Các ông đừng tưởng

là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha.

Kẻ tố cáo các ông chính là Môsê,

người mà các ông tin cậy.

(46) Vì nếu các ông tin ông Môsê,

thì hẳn các ông cũng tin tôi,

bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi.

(47) Nhưng nếu các ông không tin

các điều ông ấy viết,

thì làm sao tin được lời tôi nói?"