Chương 1 => Yôna | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Yôna tránh trút sứ mạng
1 Xảy có lời Yavê đến với Yôna, con của Amitai, mà rằng: 2 "Ðứng dậy mà đi Ninivê, kinh thành vĩ đại, mà tuyên án trên nó, vì tội ác của chúng đã lên thấu nhan Ta!" 3 Yôna đã chỗi dậy, trốn đi Tarsis, lánh mặt Yavê. Ông xuống Yaphô và đã gặp được chuyến thuyền đi Tarsis. Ông trả giá thuyền, rồi xuống thuyền, trẩy đi Tarsis với người ta, lánh mặt Yavê. 4 Nhưng Yavê đã quẳng xuống biển một cơn gió lớn. Và một trận bão lớn xảy đến trên biển. Chiếc thuyền hầu như bị tan tành. 5 Thủy thủ sợ hãi. Ai nấy kêu cứu với thần linh của mình. Họ đã quăng đồ đoàn xuống biển, để làm nhẹ bớt cho mình. Còn Yôna, ông đã xuống hầm tàu mà nằm ngủ li bì. 6 Bấy giờ thuyền trưởng lại gần ông mà nói với ông: "Làm sao ông lại ngủ? Dậy đi chứ! Hãy kêu lên thần linh của ông. Biết đâu thần linh sẽ nghĩ đến chúng ta và chúng ta thoát chết!" 7 Ðoạn họ bảo nhau: "Nào, ta gieo thăm để biết cớ tại ai mà tai họa này xảy đến trên ta!" Họ đã gieo thăm và thăm đã rơi đúng Yôna. 8 Họ nói với ông: "Ông bảo cho chúng tôi hay: Vì cớ ai mà họa tai này đã xảy đến trên chúng tôi. Ông làm nghề gì? Ðâu đến? Quê ông ở đâu? Ông thuộc dân nào?" 9 Ông nói với họ: "Tôi là người Hipri. Tôi thờ Yavê, Thiên Chúa trên trời, Ðấng đã làm ra biển khơi, đất liền". 10 Bấy giờ người ta sợ, sợ lắm. Và họ nói với ông: "Ông đã làm gì vậy?" Vì người ta biết là để lánh mặt Yavê mà ông đã trốn, bởi ông đã bảo cho họ biết. 11 Họ hỏi ông: "Chúng tôi phải làm gì cho ông để biển yên đi cho chúng tôi qua khỏi?" Vì biển càng lâu càng nổi bão. 12 Ông mới bảo họ: "Các ông hãy đem tôi quăng xuống biển. Và biển sẽ yên, cho các ông qua khỏi. Bởi tôi biết: Chính vì tôi mà cơn bão lớn này đã xảy đến cho các ông". 13 Người ta ra tay chèo để vào lại đất liền, nhưng vô phương, vì biển càng lâu càng nổi bão (hại) họ. 14 Họ kêu lên Yavê và nói: "Ôi! Lạy Yavê, xin đừng để chúng tôi chết mất vì mạng người này. Xin đừng đổ vạ máu vô tội xuống trên đầu chúng tôi. Vì Người là Yavê, Người muốn gì thì Người làm nấy". 15 Ðoạn họ đem Yôna quăng xuống biển, và biển đã lặng, hết giận dữ. 16 Người ta sợ Yavê, sợ lắm. Và họ đã tế lễ kính Yavê và dâng lời khấn vái.