Chương 1 => Yôel | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Ðề

1 Lời của Yavê, (lời) đã xảy đến với Yôel, con của Pơtuel.

 

I. Nạn Châu Chấu

1. Triệu Báo Ngày Của Yavê

 

Than trên cảnh tan hoang

2 Hãy nghe điều này, hỡi các bô lão

và dân hàng xứ hãy lắng tai!

Có bao giờ đã xảy ra như thế trong đời các ngươi,

hay cả trong đời cha ông các ngươi?

3 Hãy tường thuật lại cho con cái các ngươi,

và con cái các ngươi cho con cái chúng,

và con cái chúng cho thế hệ kế sau!

4 Hoàng trùng còn để lại thì châu chấu ăn.

Châu chấu còn để lại thì cào cào ăn.

Cào cào mà còn để lại, thì sặt sành ăn.

5 Tỉnh dậy đi, hỡi phường say sưa, và hãy khóc!

Hãy tru lên, tất cả những bợm nhậu:

Nơi miệng các ngươi, cốt nho đã bị giựt mất.

6 Vì chưng có một rợ lên xâm lăng xứ của Ta, hùng hậu và vô số kể.

Răng chúng, răng sư tử; nanh chúng, nanh chúa sơn lâm.

7 Nho của Ta, chúng phá tan hoang,

vả của Ta, còn như mẩu củi.

Chúng vất bỏ lại tô hô nhẵn thín, các cành trắng phau.

8 Hãy than thân, như trinh nữ lưng thắt sô gai

để tang chồng vừa mới cập kê.

9 Lỡi cứng, quán tế đã khánh tận nơi Nhà Yavê.

Họ đã cư tang, các tư tế, những người phục vụ Yavê.

10 Ðồng ruộng tan hoang, điền thổ tang tóc.

Phải lúa đã tan hoang, rượu mới cạn sạch, dầu tươi hết ráo.

11 Hãy xấu hổ thất vọng, hỡi nhà nông!

Hãy tru lên, hỡi nhà vườn!

Khóc cho lúa miến, khóc cho lúa mạch, vì đồng ruộng mất mùa.

12 Nho khô rụi, vả héo tàn,

lựu, và cả chà là với táo,

cây cối trong đồng đều khô tất cả.

Phải, niềm vui đã cạn nơi con cái người phàm.

 

Kêu gọi sám hối và cầu nguyện

13 hãy thắt lưng (tấm bố) mà than, hỡi các tư tế!

hãy tru lên, hỡi những người phục vụ tế đàn.

hãy đến, qua đêm trên bao bị,

hỡi những người phục vụ Thiên Chúa.

Bởi chưng đã bãi khỏi Nhà Thiên Chúa các ngươi,

lỡi cúng và quán tế!

14 hãy nghiêm lịnh chay kiêng, hãy rao truyền húy nhật.

hãy hội lại bô lão, tất cả dân cư trong xứ,

nơi Nhà Yavê, Thiên Chúa của các ngươi.

Và hãy kêu cứu với Yavê:

15 Ôi! Ngày ấy!... Quả đã gần rồi.

Ngày của Yavê! Ðến như lôi đình thiên lôi!

16 Lại không thế sao? Trước mắt chúng ta, thức ăn khánh tận;

mừng vui với phở lở (biến) khỏi Nhà Thiên Chúa ta thờ?

17 Giống vãi ra đã khô cháy dưới luống cày.

Kho lúa tan hoang, lẫm thóc sụp đổ, vì lúa đã khô.

18 Xiết bao, con thú than sầu, đàn bò tan tác!

Bởi không tìm đâu ra cỏ. tang thương đến cả đàn chiên đàn cừu.

19 Tôi kêu lên với Người, lạy Yavê. Vì lửa đã thiêu nội cỏ đồng hoang.

Và hỏa hào đốt cháy mọi cây trong đồng.

20 Ngay cả dã thú cũng hổn hển tìm Người,

vì các lạch nước đã khô và lửa thiêu cỏ đồng hoang.