Chương 4 => Thư Của Thánh Yacôbê | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch của LM Nguyễn Thế Thuấn)



Cãi cọ và tranh luận

1 Chinh chiến tự đâu? Ðấu tranh tự đâu nơi anh em? Há không phải là tự điều này sao: các dục tình hằng làm giặc nơi chi thể anh em? 2 Anh em ao ước mà không có được; anh em [phân bì] và ghen tương mà không thể đạt ý mình: anh em đấu tranh, chinh chiến mà không có được, bởi vì anh em không cầu xin. 3 anh em cầu xin mà không lĩnh, vì anh em cầu xin bởi lòng xấu, để tiêu xài cho thỏa dục tình của anh em.

4 Phường ngoại tình, các ngươi không biết rằng: thiết nghĩa với thế gian là thù địch với Thiên Chúa sao? Phàm ai muốn thiết nghĩa với thế gian, thì nó đặt mình làm thù địch đối với Thiên Chúa!

5 Hay anh em tưởng Thánh thư đã nói lời hư từ: Người quyến luyến đến ghen lên thần khí người đã đặt trong ta. 6 Nhưng Người lại ban ân sủng lớn hơn, vì thế có nói: Thiên Chúa chống lại phường kiêu ngạo mà ban ơn cho những kẻ khiêm nhường. 7 Vậy anh em hãy suy phục Thiên Chúa. Hãy chống lại ma quỉ, và nó sẽ chạy trốn anh em. 8 Hãy lại gần Thiên Chúa và Người sẽ lại gần anh em.

Hãy rửa sạch tay, hỡi phường tội lỗi, hãy thánh tẩy lòng dạ, hỡi quân nhị tâm! 9 Hãy than vãn, hãy để tang, hãy khóc lóc! Cười hãy đổi thành khóc, vui thành buồn! 10 Hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa và Người sẽ nhắc các ngươi lên!

11 Ðừng nói hành nói xấu nhau, hỡi anh em! Nói hành hay đoán xét anh em, tức là nói hành Lề luật, và đoán xét Lề luật. Mà nếu ngươi đoán xét Lề luật, thì ngươi không còn là kẻ giữ Lề luật, mà là thẩm phán! 12 Chỉ có một Ðấng lập Luật, và là Thẩm phán, Ðấng có quyền cứu thoát và tiêu diệt. Còn ngươi là ai mà dám xét đoán người đồng loại!

Cảnh cáo những kẻ giàu có

13 À! Các ngươi, những kẻ nói: "Nay mai, ta sẽ trẩy đi thành này, thành nọ, và qua đó một năm mà buôn bán gây lời", 14 các ngươi là những kẻ không biết số mạng ngày mai ra sao! vì các ngươi chẳng qua là chút khói, trong chốc lát hiện đó, rồi lại biến đó! 15 Các ngươi (toan tính như thế) thay vì nói: Nếu Chúa muốn, ta sẽ còn sống và làm việc này hay việc nọ. 16 Nhưng này các ngươi vinh vanh với khoác lác. Mọi kiểu vinh vang như thế đều xấu cả. 17 Vậy ai biết làm lành mà lại không làm thì mắc tội.