Chương 13 => Yob | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

1 Phải, tất cả điều ấy, mắt tôi đã thấy,

tai tôi đã nghe và đã hiểu.

2 Ðiều các anh biết, tôi cũng biết,

tôi có thua sút gì các anh!

3 Nhưng tôi, tôi sẽ nói với chính Shađđay,

với chính Thiên Chúa, tôi muốn tự bào chữa.

4 Còn các anh, bọn sơn phết lời dối trá,

các anh tất cả, chỉ là phường lang băm.

5 Phải chi các anh nín lặng,

đó sẽ là đường khôn ngoan của các anh vậy.

6 Vậy, hãy nghe tôi biện hộ,

hãy lưu ý đến lời bào chữa từ môi tôi.

7 Có phải vì Thiên Chúa mà các anh nói lời dối trá?

Vì Người mà các anh buông lời điều ngoa?

8 Phải chăng các anh đứng về phe Người?

Phải chăn, cho Thiên Chúa, các anh biện hộ?

9 Tốt chăng, để Người dò xét các anh?

Các anh tính coi thường Người

như người ta coi thường một phàm nhân?

10 Người sẽ sửa trị các anh chắc chắn,

vì các anh đã kín đáo thiên vị.

11 Oai dũng Người không làm các anh kinh khiếp?

Và sự khủng khiếp của Người lại chẳng giáng trên các anh?

12 Những lời lải nhải của các anh

là những câu châm ngôn tựa tro bụi;

phòng lũy của các anh trở nên như đất sét.

13 Hãy im đi! Mặc tôi! Chính tôi sẽ nói,

dẫu gì xảy ra.

14 Tôi cắn thịt tôi trong hai hàm răng

và tôi sẽ liều mạng.

15 Ðã hẳn, Người sẽ giết tôi. Tôi đâu còn hy vọng.

Dẫu vậy, tôi cũng sẽ biện hộ

cho hành vi tôi trước mặt Người.

16 Và điều này, đối với tôi, đã là dấu cứu chuộc,

bởi vì, trước mặt Người, kẻ bất chính chẳng dám ló mặt.

17 Hãy nghe, hãy nghe lời tôi nói,

và hãy lắng tai trước những lời tôi biện bạch.

18 Này đây, tôi đã khởi tố,

và tôi biết rằng chính tôi có lý!

19 Ai nào muốn buộc tội tôi?

tôi xin nín thinh lập tức và chịu chết.

20 Chỉ xin miễn cho tôi hai chuyện,

và tôi sẽ thôi không lẩn trốn trước mặt Người.

21 Xin cất khỏi tôi nanh vuốt Người,

và sự khủng khiếp của Người chớ làm tôi hãi sợ.

22 Rồi mở cuộc tranh luận, và tôi sẽ trả lời,

hoặc tôi sẽ nói và xin Người đáp lại.

23 Tôi có bao nhiêu lỗi, ngần nào tội?

Lỗi của tôi, tội của tôi, xin vạch cho tôi rõ!

24 Tại sao Người ẩn nhan Người

và coi tôi như hàng thù địch?

25 Người muốn truy nã một chiếc lá rơi,

và rượt bắt một cọng rơm héo?

26 Ðể Người thảo phán quyết cay đắng chống lại tôi?

Gán cho tôi những tội ác của thời niên thiếu?

27 Ðể đặt chân tôi vào xiềng sắt

và rình rập mọi nẻo đường tôi đi,

lấy từng dấu chân tôi bước?

28 Dẫu vậy, con người cũng lã tã như một khúc cây mọt,

như một tấm áo mối xông!