Chương 10 => Yuđita | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

IV. Yuđita Và Hôlôphernê

 

Yuđita tới trại Hôlôphernê

1 Xảy ra là khi bà đã kêu lên Thiên Chúa của Israel rồi và (nói) xong xuôi các lời ấy, 2 thì bà thôi phục mình và chỗi dậy. Bà gọi người tớ gái và xuống gian nhà nơi bà thường vui hưởng các ngày hưu lễ và các khánh tiết. 3 Bà cất bao bị mang trên mình, cởi y phục góa bụa. Ðoạn bà lấy nước tắm rửa mình mẩy, xức dầu thơm đặc, chải đầu rẽ tóc, chít khăn và mặc bộ y phục lộng lẫy bà đã mang xưa kia, hồi Manassê chồng bà còn sống. 4 Bà xỏ hài vào chân, đeo kiềng, xuyến, nhẫn, hoa tai, và tất cả những đồ nữ trang của bà. Bà trang điểm cực kỳ xinh đẹp, quyến rũ được mắt tất cả hạng tu mi trông thấy bà. 5 Rồi bà trao cho người tớ gái một bì rượu, một ché dầu. Trong đãy, bà nhét đầy bột lúa mạch, vả khô, bánh tráng. Bà gói tất cả, bao bọc lại và đặt lên vai người tớ gái. 6 Ðoạn chủ tớ đi ra về phía cổng thành Bêtylua. Họ đã thấy Ôzya và các kỳ mục của thành, Khabris và Kharmis, đứng đó rồi. 7 Vừa trông thấy bà thay hình đổi dạng và y phục biến khác như thế, thì họ sửng sốt quá đỗi trước sắc đẹp của bà. Và họ nói với bà: "8 Xin Thiên Chúa của cha ông chúng ta cho bà gặp được may mắn và thành công mọi điều dự định, con cái Israel được hiên ngang và Yêrusalem được hiển hách". 9 Bà thờ lạy Thiên Chúa, đoạn nói với họ: "Xin các ông ra lệnh mở cổng thành cho tôi. Tôi sẽ ra để làm trọn lời cầu chúc các ông vừa nói với tôi". Và họ đã truyền cho đinh tráng mở (cổng) cho bà như bà đã nói. 10 Chúng đã làm thế. Và Yuđita đã ra, bà và người tớ gái đi với bà. Còn các người trong thành thì cứ ngó theo, mãi cho đến khi bà xuống khỏi núi mà băng qua thung lũng, khiến họ không còn trông thấy bà nữa.

11 Hai người cứ đi thẳng trong thung lũng. Một đội canh tiền đồn của người Assur đón chận bà lại. 12 Chúng cầm giữ bà và tra hỏi: "Dân nào? Ðâu đến? Và đi đâu?" Bà nói: "Tôi, một nữ nhi thuộc người Hipri. Tôi bỏ họ trốn đi, vì họ sắp bị nộp làm mồi cho các ông làm cỏ. 13 Tôi muốn vào yết kiến Hôlôphernê, đại tướng cai binh lực của các ông, để báo những tin chính xác. Trước mặt ngài, tôi sẽ chỉ cho thấy phải theo đường nào, khiến ngài có thể làm chủ được tất cả miền sơn cước, mà không tốn một sĩ tốt hay sinh mạng nào". 14 Lính tráng vừa nghe bà nói các lời ấy và chú ý đến dung nhan bà - bà đứng trước mặt chúng thực như một kỳ quan tuyệt sắc - và chúng nói cùng bà: "15 May cho cô đã thoát nạn, (biết) hối hả gặp chúa công của chúng tôi. Bây giờ cô cứ tiến lại trướng của ngài. Sẽ có ít người của chúng tôi đưa cô đi cho đến khi trao cô tận tay ngài. 16 Ðứng trước mặt ngài, cô đừng nóng lòng lo sợ! Trái lại hãy thưa lại cho ngài biết các điều cô đã nói. Và ngài sẽ đối xử tử tế với cô". 17 Chúng đã lựa một trăm người của chúng. Các người này đã tháp tùng bà, cả chủ lẫn tớ, và dẫn họ tới trướng của Hôlôphernê.

18 Trong cả doanh trại, người ta xô nhau chạy tới, vì tin bà đến đã được loan đi trong các lều. Và chúng tới, chúng vây quanh bà, khi bà dừng lại bên ngoài trướng của Hôlôphernê, chờ người ta cho y hay về bà. 19 Chúng ngây ngất trước sắc đẹp của bà và vì bà chúng cũng thán phục con cái Israel. Chúng nói với nhau: "Ai mà khinh dân ấy được, một dân có những gái đẹp như vầy! Quả là không hay, nếu còn để sót lại một mống đàn ông nào của chúng; kẻ sót lại có thể dở trò ma giáo bịp cả thiên hạ".

20 Bấy giờ các cận vệ và tất cả những người hầu cận của Hôlôphernê đi ra và dẫn bà vào trướng. 21 Hôlôphernê nằm nghỉ trên chiếc giường, trong màn len cánh kiến dệt nệm chỉ vàng cùng với bích ngọc đá quí. 22 Người ta trình báo cho y về bà và y thân hành ra cửa trướng; dẫn đầu là những chiếc đèn bằng bạc. 23 Yuđita vừa đến trước mặt y và các hầu cận, thì hết thảy chúng đều sửng sốt trước nhan sắc của bà. Bà sấp mặt xuống đất bái lạy y. Và các tên nô lệ nâng đỡ bà trỗi dậy.