Chương 1 => Tôbya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



 

Mở đầu

1 Sách ngôn hành của Tôbit, con của Tôbiel, con của Ananiel, con của Ađuel, con của Gabael, con của Raphael, con của Raguel, thuộc dòng giống Asiel chi tộc Neptali. 2 Vào thời Ênêmessar vua Assur, (Tôbit) đã bị dẫn đi làm tù binh từ Tisbê, tức là (thành) ở phía Nam Kyđios thuộc Neptali trong xứ Galilê thượng, bên trên Asser, về phía Tây, phía mặt trời lặn, và Bắc Phôgor.

 

I. Kẻ Bị Ðày

 

3 Tôi, Tôbit, tôi đã đi theo đường lối sự thật cùng làm các việc nghĩa mọi ngày đời tôi. Tôi đã làm phúc bố thí nhiều cho anh em tôi và cho những người thuộc dân tộc tôi, đã cùng tôi bị đày qua Ninivê trong xứ Assur này. 4 Khi tôi còn ở quê nhà, ở đất Israel, vào hồi tôi còn trẻ, tất cả chi tộc Neptali cha tôi, đã li khai với nhà Ðavit cha tôi cùng với Yêrusalem, thành đã được chọn giữa tất cả các chi tộc Israel để làm nơi tế lễ cho tất cả các chi tộc Israel. Và tại đó, Ðền thờ, chốn trấn ngự của Thiên Chúa đã được hiến thánh và xây cất cho tất cả mọi thế hệ mai sau. 5 Tất cả các anh em tôi và nhà Neptali cha tôi, họ đều dâng lễ cho con bê mà Yơrôbôam, vua Israel đã làm ở Ðan, trên mọi núi đồi Galilê.

6 Còn tôi, nhiều lần một mình, đi Yêrusalem vào các ngày lễ, như đã viết cho tất cả Israel làm lịnh truyền vĩnh viễn. Tôi trẩy đi Yêrusalem, mang theo tiên thường và các của đầu mùa, và thập phân về súc vật và lông chiên xén lần đầu tiên. 7 Các vật ấy tôi trao cho các tư tế, con cái Aharôn để dâng lên tế đàn; và phần mười về lúa miến, rượu, dầu, lựu, vả và các trái trăng khác, tôi dâng cho con cái Lêvi, phục dịch ở Yêrusalem. Còn thập phân thứ hai thì tôi nộp bằng bạc sáu năm liền. Và mỗi năm tôi đi chi tiêu tại Yêrusalem. 8 Tiền ấy tôi cho những kẻ mồ côi góa bụa, khách tha phương ngụ giữa con cái Israel. Năm thứ ba tôi đem cho họ và chúng tôi dùng đó mà ăn uống chiếu theo điều đã qui định về các sự ấy trong luật Môsê và theo lịnh truyền của Ðêbôrah, mẹ của Ananiel, ông tổ của chúng tôi; vì cha tôi đã chết (sớm) và để tôi mồ côi. 9 Và khi tôi thành người, tôi đã lấy vợ, (người) thuộc họ hàng chúng tôi... Do nàng, tôi đã sinh được một trai và tôi gọi tên nó là Tôbya.

10 Ðến khi bị bắt đi đày qua Assur, và khi tôi bị đày, tôi đã đi Ninivê. Tất cả anh em tôi và những người thuộc nòi giống tôi đều ăn bánh của các dân. 11 Còn tôi, tôi đã giữ mình không ăn bánh của các dân. 12 Và bởi tôi nhớ đến Thiên Chúa của tôi với hết cả hồn tôi. 13 Thượng đế Tối cao đã cho tôi được nghĩa, được duyên trước mặt Ênêmessar. Và tôi đã lo kinh doanh cho ông về mọi thứ ông cần. 14 Và tôi đã trẩy đi Mêđi và kinh doanh cho ông, ở đó cho đến khi ông chết. Tôi đã ký gởi nơi Gabael, em của Gabri trong vùng Mêđi những hầu bao chứa mười tạ bạc.

15 Và khi Ênêmessar chết và Sennakêrib con ông lên làm vua thay ông, thì đường đi Mêđi đóng lại, tôi không thể đi Mêđi nữa. 16 Vào những ngày Ênêmessar, tôi đã bố thí nhiều cho anh em tôi thuộc nòi giống tôi. 17 Người đói, tôi đã cho bánh; kẻ mình trần, (tôi cho) áo xống, và nếu tôi thấy có người chết nào thuộc dân tộc tôi và thấy bị quăng sau tường lũy Ninivê, tôi đã chôn cất. 18 Và kẻ nào bị Sennakêrib giết - hồi ông phải bỏ Yuđê chạy về, trong những ngày Vua cả trên trời hạch tội ông vì những lời lộng ngôn ông đã phạm thượng, tôi cũng đã chôn cất. Quả thế, trong cơn lôi đình, ông đã giết nhiều người con cái Israel. Tôi đã trộm xác họ mà đem chôn cất. Sênnakêrib tìm xác họ nhưng tìm không ra.

19 Có người Ninivê đi tố cáo với nhà vua là chính tôi đã chôn cất họ, nên tôi đã phải ẩn trốn. Khi thấy được là nhà vua đã biết việc tôi và tầm nã tôi để xử tử, tôi đã phát sợ mà trốn đi. 20 Mọi sự tôi có, đều bị tước đoạt hết; không còn lại mảy may cái gì mà không bị xung vào kho vua, chỉ trừ có Anna vợ tôi và Tôbya con tôi. 21 Nhưng không đầy bốn mươi ngày sau, hai con (vua) đã giết ông, rồi chúng trốn lên rặng núi Ararat. Shakhađôn, con ông, đã lên làm vua thay ông. Vua đặt Akhikar con của Anael anh tôi, cai tất cả tài chánh của vương quốc, và có quyền hành trên tất cả hành chánh. 22 Bây giờ Akhibar đã bàu chữa cho tôi và tôi đã xuống Ninivê lại. Vì Akhikar đã làm quan đại chước tửu, làm chưởng ấn, và làm thượng thư cai bộ lại, và bộ hộ dưới triều Sennakêrib, vua Assur và Sakhađđon đã đặt nó làm quan đệ nhị. Mà nó lại là thân thuộc của tôi, là cháu gọi tôi bằng chú.