Chương 7 => Sách Tiên Tri Zacarya (Da-ca-ri-a) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Thắc mắc về việc ăn chay

1 Năm thứ tư triều Ða-ri-ô, ngày mồng bốn tháng chín, tháng Kít-lêu, có lời Ðức Chúa phán với ông Da-ca-ri-a. 2 Ông Bết Ên đã phái ông Xa-re-xe, ông Re-ghem Me-léc và các người của mình đến làm cho nét mặt Ðức Chúa dịu lại. 3 Họ đến hỏi các tư tế đang phục vụ trong Nhà Ðức Chúa các đạo binh và hỏi các ngôn sứ rằng: "Tôi có được than khóc và ăn chay vào tháng năm như tôi đã làm từ nhiều năm nay không?"

 

Trở về với quá khứ của dân tộc

4 Bấy giờ có lời Ðức Chúa các đạo binh phán với tôi rằng: 5 Hãy nói với toàn dân trong xứ và các tư tế rằng: "Các ngươi ăn chay và than khóc vào tháng năm và tháng bảy, từ bảy mươi năm nay, có phải vì Ta, vì chính Ta mà các ngươi ăn chay? 6 Và khi các ngươi ăn, khi các ngươi uống, nào chẳng phải vì chính mình mà các ngươi ăn, các ngươi uống hay sao? 7 Ðó chẳng phải là những lời Ðức Chúa kêu gọi qua trung gian các ngôn sứ thời xưa, khi Giê-ru-sa-lem còn được an cư lạc nghiệp, với các thành thị bao quanh, cũng như khi Ne-ghép và Sơ-phê-la còn có dân cư ngụ hay sao? 8 Lại có lời Ðức Chúa phán với ông Da-ca-ri-a rằng: 9 Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Hãy xét xử thật công minh, hãy lấy lòng nhân ái và thương xót mà xử sự với nhau. 10 Ðừng áp bức người goá bụa và trẻ mồ côi, người ngoại kiều và kẻ nghèo hèn, chớ để lòng mưu điều ác hại nhau. 11 Thế nhưng chúng chẳng thèm lưu ý; chúng đã quay lưng phản nghịch; chúng đã làm cho tai chúng ra nặng để khỏi phải nghe; 12 lòng chúng, chúng để cho chai cứng như kim cương để khỏi vâng giữ Lề Luật và lời dạy bảo mà Ðức Chúa các đạo binh đã gửi đến nhờ thần khí của Người, qua trung gian các ngôn sứ thời xưa. Và chuyện xảy ra là Ðức Chúa các đạo binh đã giáng xuống cơn thịnh nộ lớn lao. 13 Chuyện còn xảy ra là: Ta đã kêu gọi, mà chúng không nghe thế nào, thì khi chúng kêu cầu, Ta cũng chẳng thèm nghe như thế. Ðức Chúa các đạo binh phán. 14 Ta đã cuốn phăng chúng đi đến mọi dân tộc chúng không biết; đằng sau chúng là một xứ sở hoang tàn, không người qua lại. Chúng đã biến một xứ xanh tươi màu mỡ nên chốn hoang tàn!"