Chương 17 => Sách Tiên Tri Êzêkiel (Ê-dê-ki-en) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ngụ ngôn chim phượng hoàng

1 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 2 Hỡi con người, hãy đặt câu đố, hãy lên tiếng huấn dụ nhà Ít-ra-en. 3 Ngươi sẽ nói: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:

Con phượng hoàng to lớn

có cánh rộng, lông dài, mình đầy lông sặc sỡ;

nó đến núi Li-băng bẻ ngọn cây hương bá.

4 Nó ngắt búp ngọn cây

đưa về đất thương nghiệp

đặt vào thành con buôn.

5 Nó lấy giống cây của xứ ấy rồi đem đặt vào nơi ươm trồng

bên dòng nước mênh mông, chẳng khác gì cây liễu.

6 Giống cây ấy mọc lên thành cây nho,

cành lá sum sê, thân cây nhỏ bé.

Nhánh cây hướng về chim phượng hoàng,

dưới thân cây rễ đâm ngang dọc.

Giống cây ấy trở thành cây nho,

chồi mọc sum sê, cành ra tua tủa.

7 Lại có con phượng hoàng to lớn khác,

với đôi cánh rộng, với bộ lông dày,

khiến cây nho quay rễ và vươn nhánh

về phía chim phượng hoàng

để được tưới đẫm nước hơn tại nơi ươm trồng.

8 Trong cánh đồng màu mỡ, bên dòng nước mênh mông,

cây nho ấy được trồng để mọc cành đơm trái

thành cây nho mỹ lệ.

9 Ngươi hãy nói: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:

Cây nho ấy có phát triển được chăng?

Hoặc chim phượng hoàng lại không nhổ rễ

và lấy hết các quả nó đi khiến mầm khô chồi héo?

Ðể bứng rễ nó lên

không cần tay lực lưỡng, cũng chẳng cần đông dân.

10 Này một khi được trồng, cây nho ấy có phát triển được chăng?

Khi gió đông thổi tới, nó chẳng héo rụi sao?

Nó sẽ ra khô héo trong mảnh đất nó đã đâm chồi.

11 Có lời Ðức Chúa phán với tôi:

12 Ngươi hãy nói với nòi phản loạn: Các ngươi lại không biết điều ấy có nghĩa gì sao? Ngươi hãy nói: Này vua Ba-by-lon đã đến Giê-ru-sa-lem, bắt vua cũng như các thủ lãnh và điệu về cung điện của mình tại Ba-by-lon. 13 Vua ấy đã chọn một người thuộc hoàng tộc, lập giao ước và bắt thề trước mặt mình; vua cũng bắt quan quyền trong xứ, 14 khiến vương quốc càng suy yếu không thể nổi lên mà phải giữ giao ước với vua để được tồn tại. 15 Nhưng vua Giê-ru-sa-lem đã nổi loạn chống lại vua Ba-by-lon, sai sứ giả đến Ai-cập xin cấp ngựa và nhiều binh lính. Kẻ hành động như thế, có thành công chăng? Nó đã huỷ bỏ giao ước, liệu nó có thoát nạn không? 16 Ta lấy mạng sống Ta mà thề - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng -, nó sẽ phải chết ngay tại Ba-by-lon, tại chính nơi vua ấy đã phong vương cho nó và nó đã bội thề cùng huỷ bỏ giao ước với vua ấy. 17 Pha-ra-ô sẽ không mang đạo quân hùng hậu và lực lượng đông đảo tới yểm trợ nó trong cuộc giao tranh, lúc quân thù đắp ụ, xây chiến luỹ để tàn sát vô số sinh linh. 18 Nó đã bội thề mà huỷ bỏ giao ước. Nó đã nhúng tay vào làm tất cả những điều ấy, nó sẽ không thoát mạng.

19 Vì thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Ta lấy mạng sống Ta mà thề, lời thề của Ta nó đã bội tín, giao ước của Ta nó đã huỷ bỏ, Ta sẽ cho giáng tất cả xuống trên đầu nó. 20 Ta sẽ bủa lưới chụp trên nó và nó sẽ mắc vào lưới săn của Ta; Ta sẽ cho dẫn đưa nó đến Ba-by-lon. Ở đó Ta sẽ xét xử nó vì tội bất trung nó đã phạm chống lại Ta. 21 Tất cả quân tinh nhuệ trong hàng ngũ của nó sẽ ngã gục vì gươm; còn những kẻ sót lại sẽ bị gió cuốn đi khắp tứ phương. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa, Ta đã phán.

22 Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau:

Từ ngọn cây, từ ngọn hương bá cao chót vót,

Ta sẽ lấy, sẽ ngắt một chồi non;

chính Ta sẽ trồng nó trên đỉnh núi cao vòi vọi.

23 Ta sẽ trồng nó trên núi cao của Ít-ra-en.

Nó sẽ trổ cành và kết trái

thành một cây hương bá huy hoàng.

Muông chim đến nương mình bên nó,

và ẩn thân dưới bóng lá cành.

24 Tất cả cây cối ngoài đồng ruộng

sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa.

Ta hạ thấp cây cao và nâng cao cây thấp,

Ta làm cho cây xanh tươi phải khô héo

và cây khô héo được xanh tươi.

Chính Ta là Ðức Chúa, Ta đã phán là Ta thực hiện.