Chương 3 => Sách Baruk (Ba-rúc) | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

1 Lạy Ðức Chúa toàn năng là Thiên Chúa Ít-ra-en, kẻ kêu cầu Ngài đây là một tâm hồn sầu muộn và một lòng trí rã rời. 2 Lạy Ðức Chúa, xin lắng nghe, xin thương xót, vì chúng con đã phạm tội trước nhan Ngài. 3 Vì Ngài là Ðấng muôn đời hiển trị; còn chúng con thì mãi mãi tiêu vong. 4 Vậy, lạy Ðức Chúa toàn năng là Thiên Chúa Ít-ra-en, xin nghe lời khẩn nguyện của chúng con là những tử vong Ít-ra-en, là con cháu những người xưa kia đã xúc phạm đến Ngài, đã chẳng nghe tiếng Ðức Chúa là Thiên Chúa các vị ấy, để ngày nay những bất hạnh này vẫn bám sát chúng con. 5 Xin đừng chấp tội cha ông chúng con, nhưng trong giờ phút này, xin nhớ đến cánh tay và thánh danh Ngài. 6 Vâng, Ngài là Ðức Chúa, Thiên Chúa chúng con, và lạy Ðức Chúa, chúng con sẽ ca tụng Ngài. 7 Sở dĩ Ngài đã ban cho chúng con lòng kính sợ Ngài là để chúng con kêu cầu Thánh Danh. Nơi lưu đày, chúng con sẽ ca tụng Ngài, vì chúng con đã loại khỏi tâm hồn chúng con mọi điều gian ác cha ông chúng con đã phạm trước nhan Ngài. 8 Hôm nay đây, chúng con đang ở nơi lưu đày, nơi Ngài đã phân tán chúng con, khiến chúng con thành trò ô nhục, thành lời nguyền rủa, thành khoản bồi hoàn cho tất cả những điều gian ác của cha ông chúng con, những người đã từ bỏ Ðức Chúa là Thiên Chúa chúng con.

 

II. Ơn Khôn Ngoan Dành Cho Ít-Ra-En

 

9 Nghe đi nào, hỡi Ít-ra-en,

những mệnh lệnh tặng ban sự sống,

hãy lắng tai hiểu lẽ khôn ngoan.

10 Vì đâu, Ít-ra-en hỡi, vì đâu

ngươi phải nương thân trên đất thù địch,

phải mòn hao nơi xứ lạ quê người?

11 Vì đâu ngươi bị nhiễm uế giữa đám thây ma,

phải nằm chung với những người ở trong âm phủ?

12 Âu cũng vì ngươi đã bỏ Nguồn Mạch Khôn Ngoan.

13 Nếu ngươi cứ bước đi theo đường Ðức Chúa,

hẳn muôn đời ngươi đã được an vui.

14 Hãy học cho biết đâu là khôn ngoan,

đâu là sức mạnh, đâu là thông hiểu,

đâu là trường thọ và sự sống,

đâu là ánh sáng soi con mắt, và đâu là bình an.

15 Nhưng ai tìm thấy nơi cự ngụ,

và vào được kho tàng của đức khôn ngoan?

16 Ðâu cả rồi, thủ lãnh các dân tộc,

kẻ bá chủ muông thú địa cầu,

17 kẻ lấy chim trời làm trò tiêu khiển?

Ðâu cả rồi kẻ chuyên lo tích trữ bạc vàng,

là những thứ người đời luôn tin tưởng,

có chiếm được bao nhiêu cũng không vừa?

18 Ðâu cả rồi những kẻ làm ra bạc,

nhọc lòng mà kết quả vẫn là không?

19 Tất cả đều khuất bóng, đều đi vào âm phủ,

nhường chỗ cho kẻ khác vươn lên.

20 Một lớp người trẻ hơn đã nhìn thấy ánh sáng,

đã cư ngụ trên chốn dương gian:

nhưng đường hiểu biết, chúng chẳng am tường,

21 nẻo khôn ngoan, chúng không thông hiểu.

Cả con cái chúng cũng không nắm vững,

cứ mãi ở xa đường lối khôn ngoan.

22 Tại Ca-na-an, không ai nghe nói đến,

cũng chẳng ai nhìn thấy tại Tê-man.

23 Ngay cả đám con cháu Ha-ga,

những kẻ trên đời chuyên tìm kiến thức,

bọn thương gia Me-ran và Tê-man,

những kẻ ưa kể chuyện thần thoại, chuyên tìm kiến thức:

trong bọn họ, đường nẻo khôn ngoan

chẳng ai am tường, chẳng ai nhớ đến.

24 Hỡi Ít-ra-en, nhà Thiên Chúa ngự lớn lao biết mấy,

lãnh địa của Người bát ngát dường bao,

25 lớn lao vô hạn, cao cả khôn lường!

26 Tại đó, từ nguyên thủy đã sinh ra

những kẻ khổng lồ tiếng tăm lừng lẫy,

vóc dáng to cao, thạo nghề chinh chiến.

27 Nhưng những người này, Thiên Chúa không chọn,

cũng chẳng dạy cho con đường hiểu biết.

28 Vì thiếu hiểu biết, họ đã tiêu vong,

đã tiêu vong, vì họ điên rồ.

29 Ai lên trời chiếm được khôn ngoan,

rời khỏi tầng mây mà đưa xuống?

30 Ai vượt trùng dương để mong tìm được,

rồi lấy vàng y đổi đem về?

31 Ðường khôn ngoan, nào ai biết được,

nẻo khôn ngoan, mấy kẻ quan tâm?

32 Chỉ mình Ðấng Toàn Tri mới biết đức khôn ngoan,

chỉ có trí tuệ Người mới thông suốt được.

Người đã thiết lập cõi đất cho bền vững muôn đời,

đã cho thú vật tràn đầy mặt đất.

33 Người sai ánh sáng, ánh sáng liền đi;

gọi ánh sáng lại, ánh sáng run rẩy vâng lời.

34 Các tinh tú, mỗi ngôi ở vị trí mình, tưng bừng chiếu sáng.

35 Người gọi chúng, chúng thưa: Có mặt,

và hân hoan chiếu sáng mừng Ðấng tạo nên mình.

36 Chính Người là Thiên Chúa chúng ta,

chẳng có ai sánh được như Người.

37 Mọi nẻo đường đưa tới hiểu biết, Người đều tinh thông,

chính Người đã vạch ra cho Gia-cóp, tôi trung của Người,

cho Ít-ra-en, kẻ Người yêu quý.

38 Rồi đức khôn ngoan xuất hiện trên mặt đất

và đã sống giữa loài người.