Chương 16 => Sách Khôn Ngoan | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



 

Ví dụ thứ hai: cóc nhái

1 Bởi thế, những kẻ thù kia đã chịu hình phạt thích đáng

do những con vật giống như thế gây ra.

Và côn trùng từng đoàn từng lũ cũng đã hành hạ chúng.

2 Thay vì hình phạt đó, Chúa đã thi ân cho dân Ngài.

Họ thèm thuồng khao khát, Ngài cho được thoả mãn,

dọn cho món chim cút lạ lùng làm lương thực nuôi thân.

3 Khi những kẻ thù kia đang thèm khát lương thực,

Ngài lại gởi ngay cho những con vật trông thật gớm ghiếc,

khiến chúng chẳng còn muốn ăn chi nữa.

Cùng lúc đó, dân Ngài vừa mới thiếu ăn thôi,

thì đã được Ngài ban cho một món kỳ diệu.

4 Vì đối với bọn người đàn áp kia,

cần bắt chúng chịu cơn đói kém ngặt nghèo,

còn đối với dân Chúa thì chỉ cần cho thấy

thù địch của mình bị hành hạ ra sao.

Ví dụ thứ ba : châu chấu và rắn đồng

5 Ngay cả khi dân Chúa bị thú dữ hung hăng xông vào,

và rắn trườn ra cắn chết,

thì cơn thịnh nộ của Ngài cũng không kéo dài vô tận.

6 Họ phải chịu hành hạ ít lâu như là chịu một lời cảnh cáo;

rồi họ được một dấu hiệu cứu thoát

nhắc họ nhớ đến luật Ngài truyền.

7 Vì bất cứ ai ngước trông lên đều được cứu,

không phải do bởi vật họ nhìn, nhưng là do chính Ngài,

Ðấng cứu độ muôn người hết thảy.

8 Như thế, Ngài cho thù địch chúng con biết rằng:

chính Ngài là Ðấng cứu khỏi mọi sự dữ.

9 Chúng chết vì châu chấu cắn, vì mòng đốt,

mà không tìm được thuốc để cứu mạng sống mình,

bởi chúng đáng chịu phạt do những con vật ấy.

10 Nhưng con dân Ngài,

nanh rắn độc cũng không làm hại được,

vì có Ngài xót thương và ra tay cứu chữa.

11 Họ bị cắn bị đốt để nhớ lại lời Ngài,

nhưng chẳng bao lâu họ liền được cứu,

để khỏi bị hoàn toàn quên lãng

mà không được thừa hưởng những ân huệ của Ngài.

12 Quả vậy, không phải lá cây, chẳng phải thuốc đắp

đã chữa họ lành, nhưng lạy Ðức Chúa,

chính lời Ngài chữa lành tất cả.

13 Ngài thật là Ðấng cầm quyền sinh tử,

đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên.

14 Vì người phàm có thể dùng mưu gian mà giết chết,

nhưng sinh khí đã ra đi, hắn không sao đưa về;

linh hồn mà âm phủ đã nhận, hắn không tài nào giải thoát.

Ví dụ thứ bốn : mưa đá và man-na

15 Không một ai thoát nổi tay Ngài.

16 Quả thế, quân gian ác không chịu nhìn nhận Ngài,

thì bị tay uy dũng Ngài trừng trị:

nào mưa lũ khác thường, nào mưa đá, mưa rào liên tục,

chúng bị những thứ đó săn đuổi,

lại còn bị lửa hồng thiêu đốt.

17 Ngược đời thay, tuy nước có thể dập tắt mọi sự,

nhưng lửa lại cháy mạnh hơn trong đó.

Quả vậy, trời đất cũng bênh đỡ người chính trực.

18 Vì có lúc ngọn lửa dịu đi, không thiêu huỷ

những con vật được sai đến sát hại quân gian ác,

để khi thấy vậy, chúng hiểu ngay rằng:

chúng đã bị án phạt của Chúa săn đuổi.

19 Cũng có lúc ngay giữa dòng nước,

lửa bừng lên mạnh mẽ khác thường,

thiêu huỷ mọi hoa màu trên miền đất vô đạo.

20 Ngược lại, Chúa đã lấy lương thực thiên thần

mà dưỡng nuôi dân Chúa, dọn sẵn cho họ bánh bởi trời,

bánh họ không nhọc nhằn tìm kiếm,

bánh có muôn hương vị, thoả mãn mọi sở thích.

21 Quả thế, lương thực Chúa ban

vừa biểu lộ tình thương mến ngọt ngào

Ngài dành cho con cái,

vừa có thể đáp ứng những khao khát của người sử dụng,

vì nó biến đổi theo ước muốn của từng người.

22 Man-na như băng tuyết,

chịu được lửa hồng mà không tan chảy.

Nhờ vậy mà dân Chúa hiểu rằng

lửa cháy bừng giữa mưa đá, sáng rực giữa mưa giông,

là nhằm phá huỷ hoa màu của thù địch.

23 Ngược lại, lửa đã quên đi sức mạnh của mình

để người công chính còn có thức ăn.

24 Quả thế, loài thọ tạo tuân phục Ngài là Tạo Hoá

khi thẳng tay trừng phạt bọn bất lương,

nhưng lại nương tay nhằm mưu ích

cho những ai tin tưởng vào Ngài.

25 Vì vậy, cũng lúc đó, thọ tạo sẵn sàng biến đổi

để phục vụ ân huệ của Chúa, ân huệ nuôi dưỡng mọi người,

đáp ứng ước mong của những ai cần đến.

26 Như vậy, lạy Ðức Chúa,

con cái Ngài yêu thương sẽ học biết điều này:

không phải hoa trái nuôi dưỡng người ta,

nhưng lời Ngài mới giữ gìn chăm sóc

những ai hằng tin tưởng vào Ngài.

27 Vì thức ăn không bị lửa đốt cháy tiêu tan

lại tan chảy trước vài tia nắng ấm,

28 để ai nấy biết rằng phải tạ ơn Ngài trước khi mặt trời lên,

phải gặp gỡ Ngài khi bình minh ló rạng.

29 Vì hy vọng của đứa vô ơn bạc nghĩa

tan chảy như sương giá mùa đông,

trôi đi như dòng nước vô dụng.