Chương 1 => Thư 2 Của Thánh Phê-Rô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Lời mở đầu

(1) Tôi là Simêon Phêrô, tôi tớ và tông đồ của Ðức Giêsu Kitô, kính gửi những người, nhờ sự công chính của Ðức Giêsu Kitô là Thiên Chúa và là Ðấng Cứu Ðộ chúng ta, cũng đã lãnh nhận một đức tin quý giá như chúng tôi. (2) Chúc anh em được đầy tràn ân sủng và bình an, nhờ được biết Thiên Chúa và Ðức Giêsu, Chúa chúng ta.

Lòng rộng rãi của Thiên Chúa

(3) Thật vậy, Ðức Kitô đã lấy thần lực của Người mà ban tặng chúng ta tất cả những gì giúp chúng ta được sống và sống đạo đức, khi Người cho chúng ta biết Ðấng đã dùng vinh quang và sức mạnh của mình mà kêu gọi chúng ta. (4) Nhờ vinh quang và sức mạnh ấy, Thiên Chúa đã ban tặng chúng ta những gì rất quý báu và trọng đại Người đã hứa, để nhờ đó, anh em được thông phần bản tính Thiên Chúa, sau khi đã thoát khỏi cảnh hư đốn do dục vọng gây ra trong trần gian.

(5) Chính vì thế, anh em hãy đem tất cả nhiệt tình, làm sao để khi đã có lòng tin thì có thêm đức độ, có đức độ lại có thêm hiểu biết, (6) có hiểu biết lại thêm tiết độ, có tiết độ lại thêm kiên nhẫn, có kiên nhẫn lại thêm đạo đức, (7) có đạo đức lại thêm tình huynh đệ, có tình huynh đệ lại thêm bác ái. (8) Thật vậy, nếu anh em có những đức tính ấy và có dồi dào, thì anh em sẽ không trở nên những người chẳng làm gì và chẳng làm gì được để biết Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. (9) Ai không có những đức tính ấy thì là người đui mù, người cận thị: kẻ ấy quên rằng mình đã được tẩy sạch các tội xưa đã phạm. (10) Vì vậy, thưa anh em đã được Thiên Chúa tuyển chọn và mời gọi; thì hãy cố gắng hết mình, để làm cho các ơn đó nên vững mạnh. Có thế, anh em sẽ không bao giờ vấp ngã, (11) và nhờ đó, con đường rộng mở để đón nhận anh em vào Nước vĩnh cửu của Ðức Giêsu Kitô là Chúa và là Ðấng cứu độ chúng ta.

Lời chứng của các Tông Ðồ

(12) Vì thế, tôi sẽ luôn nhắc cho anh em nhớ lại những điều trên, mặc dầu anh em đã biết rồi và đang sống vững vàng theo sự thật anh em hiện nắm giữ. (13) Tôi thiết nghĩ: bao lâu còn ở trong cái lều này, tôi phải nhắc nhở để thức tỉnh anh em, đó là điều phải lẽ, (14) vì biết rằng sắp đến thời tôi phải bỏ lều này, như Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, cũng đã tỏ cho tôi biết. (15) Nhưng tôi sẽ cố gắng, để trong mọi trường hợp, sau khi tôi ra đi, anh em có thể nhớ lại các điều ấy.

(16) Thật vậy, khi chúng tôi nói cho anh em biết quyền năng và cuộc quang lâm của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, thì không phải chúng tôi dựa theo những chuyện hoang đường thêu dệt khéo léo, nhưng là vì chúng tôi đã được thấy tận mắt vẻ uy phong lẫm liệt của Người. (17) Quả thế, Người đã được Thiên Chúa là Cha ban cho vinh quang và danh dự, khi có tiếng từ Ðấng tuyệt vời vinh hiển phán với Người: "Ðây là Con yêu dấu của Ta, Ta hết lòng quý mến". (18) Tiếng đó, chính chúng tôi đã nghe thấy từ trời phán ra, khi chúng tôi ở trên núi thánh với Người.

Lời ngôn sứ

(19) Như vậy chúng tôi lại càng thêm tin tưởng vào lời các ngôn sứ. Anh em chú tâm vào đó là phải, vì lời ấy như chiếc đèn tỏ rạng giữa chốn tối tăm, cho đến khi ngày bừng sáng và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em. (20) Nhất là anh em phải biết điều này: không ai được tự tiện giải thích một lời ngôn sứ nào trong Sách Thánh. (21) Quả vậy, lời ngôn sứ không bao giờ lại do ý muốn người phàm, nhưng chính nhờ Thánh Thần thúc đẩy mà có những người đã nói theo lệnh của Thiên Chúa.