Chương 1 => Thư Gửi Ông Ti-Tô | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



Lời mở đầu và lời chào

(1) Tôi là Phaolô, tôi tớ của Thiên Chúa và là tông đồ của Ðức Giêsu Kitô, có nhiệm vụ đưa những kẻ Thiên Chúa chọn đến đức tin và sự nhận biết chân lý phù hợp với đạo thánh, (2) với niềm hy vọng được sự sống đời đời mà Thiên Chúa, Ðấng không hề nói dối đã hứa từ thuở đời đời. (3) Vào đúng thời đúng buổi, Người đã biểu lộ lời Người trong lời rao giảng đã được giao phó cho tôi, theo lệnh của Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng ta. (4) Tôi gửi lời thăm anh Titô, người con tôi thực sự sinh ra trong cùng một đức tin chung. Xin Thiên Chúa là Cha và xin Ðức Kitô Giêsu, Ðấng cứu độ chúng ta, ban cho anh ân sủng và bình an.

Ðặt các kỳ mục

(5) Tôi đã để anh ở lại đảo Kêta, chính là để anh hoàn thành công việc tổ chức, và đặt những kỳ mục trong mỗi thành, như tôi đã truyền cho anh. (6) Kỳ mục phải là người không chê trách được, chỉ có một đời vợ, con cái cũng tin đạo và không mang tiếng là sống phóng đãng hay bất phục tùng. (7) Thật vậy, giám quản, với tư cách là quản lý của Thiên Chúa, phải là người không chê trách được, không ngạo mạn, không nóng tính, không nghiện rượu, không hiếu chiến, không tìm kiếm lợi lộc thấp hèn; (8) trái lại, phải hiếu khách, yêu chuộng điều thiện, chừng mực, công chính, thánh thiện, biết tự chủ; (9) người ấy phải gắn bó với lời đáng tin cậy và đúng đạo lý, để vừa có khả năng dùng giáo lý lành mạnh mà khuyên nhủ, vừa có khả năng bẻ lại những kẻ chống đối.

Chống lại những người dạy giáo lý sai lạc

(10) Thật vậy, có nhiều kẻ bất phục tùng, nói năng rỗng tuếch, lường gạt, mà đa số là những kẻ được cắt bì. (11) Cần phải khóa miệng họ lại. Hạng người đó làm đảo lộn nhiều gia đình từ trên xuống dưới, vì lợi lộc thấp hèn, họ dạy những điều không được phép. (12) Một người trong số đó, một ngôn sứ của chính họ, đã nói:

Người Kêta nói dối luôn,

họ là thú dữ, ham ăn lại lười.

(13) Lời chứng đó là thật. Vì lý do ấy, anh hãy nghiêm khắc sửa dạy họ, để họ có một đức tin lành mạnh, (14) không còn chú ý đến những chuyện hoang đường của người Dothái và những điều răn dạy của những người đã quay lưng lại với chân lý.

(15) Mọi sự đều trong sạch với những người trong sạch. Nhưng với những kẻ nhiễm uế và không có đức tin, thì không có gì là trong sạch cả; trái lại, trí khôn và lương tâm của họ đã bị nhiễm uế. (16) Họ tuyên bố là biết Thiên Chúa, nhưng trong hành động họ lại chối Người. Họ là đồ ghê tởm, không vâng lời, và không có khả năng làm việc gì tốt.