Chương 2 => Thư 2 Gửi Ông Ti-Mô-Thê | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)
Ý nghĩa các đau khổ của người tông đồ
(1) Vậy hỡi anh, người con của tôi, anh hãy nên mạnh mẽ trong ân sủng của Ðức Kitô Giêsu. (2) Những gì anh đã nghe tôi nói trước mặt nhiều nhân chứng, thì hãy trao lại cho những người tin cẩn, những người có khả năng dạy cho người khác.
(3) Anh hãy đồng lao cộng khổ như một người lính giỏi của Ðức Kitô Giêsu. (4) Trong nghề binh, không ai vướng mắc vào những việc thuộc đời sống dân sự; có thế mới đẹp lòng người đã tuyển mộ. (5) Người tham dự điền kinh cũng vậy, không đoạt giải nếu không thi đấu theo luật lệ. (6) Còn người nông dân làm việc vất vả, thì phải là người đầu tiên được hưởng phần hoa lợi. (7) Anh hãy hiểu điều tôi nói, vì Chúa sẽ ban cho anh ơn thông hiểu mọi sự.
(8) Anh hãy nhớ đến Ðức Giêsu Kitô,
Ðấng đã sống lại từ cõi chết,
Ðấng đã xuất thân từ dòng dõi Ðavít,
như tôi vẫn nói trong Tin Mừng tôi loan báo. (9) Vì Tin Mừng ấy, tôi chịu khổ, tôi còn phải mang cả xiềng xích như một tên gian phi. Nhưng lời Thiên Chúa đâu bị xiềng xích! (10) Bởi vậy, tôi cam chịu mọi sự, để mưu ích cho những người Thiên Chúa đã chọn, để họ cũng đạt tới ơn cứu độ trong Ðức Kitô Giêsu, và được hưởng vinh quang muôn đời.
(11) Ðây là lời đáng tin cậy:
Nếu ta cùng chết với Người, ta sẽ cùng sống với Người.
(12) Nếu ta kiên tâm chịu đựng, ta sẽ cùng hiển trị với Người.
Nếu ta chối bỏ Người, Người cũng sẽ chối bỏ ta.
(13) Nếu ta trung tín, Người vẫn một lòng trung tín,
vì Người không thể nào chối bỏ chính mình.
Chống lại những người dạy giáo lý sai lạc
(14) Anh hãy nhắc nhở lại những điều đó, trước mặt Thiên Chúa, hãy tha thiết khuyên người ta đừng cãi chữ, là chuyện không có ích lợi gì, chỉ làm cho người nghe phải diệt vong. (15) Hãy cố gắng ra trước mặt Thiên Chúa như một người đã được thử luyện, một người thợ không có gì phải xấu hổ, một người thẳng thắn dạy lời chân lý. (16) Còn những chuyện nhảm nhí, trống rỗng, anh hãy tránh xa, vì những kẻ nói những chuyện ấy sẽ tiến sâu vào con đường vô luân. (17) Lời họ như một thứ ung nhọt cứ loét thêm ra. Trong số những người đó có Hymênê và Philêtô. (18) Hai người này đã đi trệch đường chân lý, khi nói rằng sự phục sinh đã xảy ra rồi và như vậy họ phá đổ đức tin của một số người. (19) Tuy nhiên, nền móng vững chắc Thiên Chúa đã đặt thì tồn tại; trên đó có ghi tạc lời này: Chúa biết những kẻ thuộc về Người, và phàm ai kêu cầu danh Chúa phải tránh xa điều bất chính.
(20) Trong một ngôi nhà lớn, không phải chỉ có những đồ vật bằng vàng bằng bạc, nhưng cũng có những đồ vật bằng gỗ bằng sành; thứ thì dùng vào việc cao quý, thứ thì dùng vào việc thấp hèn. (21) Vậy nếu ai thanh tẩy mình cho sạch những điều xấu nói trên, thì sẽ là một đồ vật dùng vào việc cao quý, một đồ vật được thánh hiến, có ích cho chủ, sẵn sàng làm mọi việc lành.
(22) Anh hãy tránh xa các đam mê của tuổi trẻ, cố gắng trở nên người công chính, giàu lòng tin và lòng mến, ăn ở thuận hòa cùng những ai kêu cầu Chúa với tấm lòng trong sạch. (23) Còn những tranh luận điên rồ và ngu xuẩn, anh hãy gạt ra một bên, vì biết rằng những thứ ấy sinh ra cãi cọ. (24) Thế mà người tôi tớ Chúa thì không được cãi cọ, nhưng phải dịu dàng với mọi người, có khả năng giảng dạy, biết chịu đựng gian khổ. (25)Người ấy phải lấy lòng hiền hòa mà giáo dục những kẻ chống đối: biết đâu Thiên Chúa lại chẳng ban cho họ ơn sám hối để nhận biết chân lý, (26) và họ sẽ tỉnh ngộ, thoát khỏi cạm bẫy ma quỷ đã dùng để bắt giữ họ và khiến họ làm theo ý nó?