Chương 3 => Thư Gửi Tín Hữu Ga-Lát | Kinh Thánh Tân Ước (Bản dịch Việt ngữ của Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ)



II. Phần Giáo Thuyết

 

Kinh nghiệm của người tín hữu

(1) Hỡi những người Galát ngu xuẩn, ai đã mê hoặc anh em là những người đã được thấy hình ảnh Ðức Giêsu Kitô chịu đóng đinh vào thập giá phơi bày ra trước mắt? (2) Tôi nuốn anh em cho tôi biết điều này thôi: anh em đã nhận được Thần Khí vì đã làm những gì Luật dạy, hay vì đã tin nhờ được nghe? (3) Anh em ngu xuẩn như thế sao? Anh em đã khởi sự nhờ thần khí, nay lại kết thúc nhờ xác thịt sao? (4) Bấy nhiêu kinh nghiệm anh em đã trải qua, lại uổng công sao? Mà quả thật là uổng công! (5) Vậy Ðấng đã rộng ban Thần Khí cho anh em và thực hiện những phép lạ giữa anh em, có phải vì anh em làm những gì Luật dạy, hay vì anh em đã tin nhờ được nghe?

Kinh Thánh làm chứng: đức tin và Lề Luật

(6) Cũng như ông Ápraham đã tin Thiên Chúa, và vì thế Thiên Chúa kể ông là người công chính. (7) Vậy anh em nên biết rằng: những ai dựa vào đức tin, những người ấy là con cái ông Ápraham. (8) Ðàng khác, Kinh Thánh thấy trước rằng Thiên Chúa sẽ làm cho dân ngoại nên công chính nhờ đức tin, nên đã tiên báo cho ông Ápraham Tin Mừng này: Nhờ Người, muôn dân sẽ được chúc phúc. (9) Như vậy, những kẻ dựa vào đức tin thì được chúc phúc làm một với ông Ápraham, người có đức tin.

(10) Thật thế, những ai dựa vào những việc Luật dạy phải làm thì đều chuốc lấy lời nguyền rủa, vì Kinh Thánh viết: Ðáng nguyền rủa thay mọi kẻ không bền chí thi hành tất cả những gì chép trong sách Luật! (11) Vả lại, không ai được nên công chính trước mặt Thiên Chúa nhờ Lề Luật, đó là điều hiển nhiên, vì người công chính nhờ đức tin sẽ được sống. (12) Thế mà Lề Luật, không phải bởi đức tin, nhưng ai thực hành những điều Lề Luật dạy, thì nhờ đó sẽ được sống. (13) Ðức Kitô đã chuộc chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa vì Lề Luật, khi vì chúng ta chính Người trở nên đồ bị nguyền rủa, vì có lời chép: Ðáng nguyền rủa thay mọi kẻ bị treo trên cây gỗ! (14) Như thế là để nhờ Ðức Giêsu Kitô, các dân ngoại cũng được hưởng phúc lành dành cho ông Ápraham, và để nhờ đức tin, chúng ta nhận được ơn Thiên Chúa đã hứa tức là Thần Khí.

Lề Luật không hủy bỏ lời hứa

(15) Thưa anh em, tôi nói theo kiểu người đời: một chúc thư đúng thể thức, dù chỉ là do một người phàm, thì cũng không ai được hủy bỏ hay thêm thắt điều gì. (16) Thế mà những lời hứa đã được ban cho ông Ápraham và dòng dõi ông, Kinh Thánh không nói: và cho những dòng dõi, như thể nói về nhiều, mà chỉ nói về một: và cho dòng dõi người là Ðức Kitô. (17) Tôi muốn nói là: một chúc thư xưa kia đã được Thiên Chúa lập đúng thể thức, thì Lề Luật, mãi bốn trăm ba mươi năm sau mới có, không thể bỏ chúc thư đó được, và như vậy làm cho lời hứa ra vô hiệu. (18) Thật thế, nếu nhờ Lề Luật mà người ta được hưởng gia tài, thì không còn phải là nhờ lời hứa nữa. Thế nhưng Thiên Chúa đã dùng một lời hứa mà ban ân huệ cho ông Ápraham.

Vai trò của Lề Luật

(19) Vậy Lề Luật để làm gì? Chính là để gây ra các sự vi phạm mà Lề Luật đã được đặt thêm, cho tới khi Ðấng là dòng dõi Ápraham đến, Ðấng được hưởng lời hứa. Lề Luật đã được ban bố nhờ các thiên thần, qua tay một trung gian. (20) Nhưng không thể có trung gian khi chỉ có một bên, mà Thiên Chúa thì chỉ có một. (21) Vậy thì Lề Luật đi ngược lại với những lời hứa của Thiên Chúa sao? Không phải thế. Thật vậy, giả như có một luật nào đã được ban cho con người mà lại có khả năng làm cho sống, thì quả là người ta được nên công chính nhờ Lề Luật. (22) Nhưng Kinh Thánh đã giam hãm mọi sự trong vòng tội lỗi, để nhờ lòng tin vào Ðức Giêsu Kitô, điều Thiên Chúa đã hứa được ban cho các kẻ tin.

Thời của đức tin đã đến

(23) Trước khi đức tin đến, chúng ta bị Lề Luật giam giữ, cho tới khi đức tin được mặc khải. (24) Như thế lề Luật đã thành người quản giáo dẫn chúng ta tới Ðức Kitô, để chúng ta được nên công chính nhờ đức tin. (25)Nhưng khi đức tin đến, thì chúng ta không còn ở dưới quyền giám hộ nữa. (26) Thật vậy, nhờ đức tin tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa trong Ðức Giêsu Kitô. (27) Quả thế, bất cứ ai trong anh em được thanh tẩy để thuộc về Ðức Kitô, đều mặc lấy Ðức Kitô. (28) Không còn chuyện phân biệt Dothái hay Hylạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Ðức Kitô. (29) Mà nếu anh em thuộc về Ðức Kitô, thì anh em là dòng dõi ông Ápraham, những người thừa kế theo lời hứa.