Chương 9 => Sách Nêhêmya | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Lễ sám hối
1 Ngày hai mươi bốn tháng ấy, con cái Israel mặc bao bị và đầu rắc bụi đất, đã hội lại để ăn chay. 2 Dòng giống Israel tách mình khỏi mọi người dị chủng; họ đứng mà xưng thú lỗi lầm của họ và tội ác của cha ông họ. 3 Họ đứng mỗi người tại chỗ mình, và người ta đọc sách Luật Yavê Thiên Chúa của họ một phần tư ngày. Còn một phần tư ngày thì họ xưng thú (tội lỗi) và thờ lạy Yavê Thiên Chúa của họ. 4 Ðứng trên đài dành cho Lêvit có: Yôsua, Binnui, Qađmiel, Shơbanyah, Bunni, Shêrêbyah, Bani, Kơnani. Và họ kêu lớn tiếng lên Yavê Thiên Chúa của họ. 5 Bấy giờ các Lêvit: Yôsua, Qađmiel, Bani, Khashabnơyah, Shêrêbyah, Hôđiyah, Shơbanyah, Pơtakhyah nói: "Hãy chỗi dậy chúc tụng Yavê Thiên Chúa của các người!"
Và Ezra nói:
"Người đáng chúc tụng, Yavê Thiên Chúa của chúng tôi
từ đời đời cho đến đời đời!
Chúng hãy chúc tụng Danh vinh hiển của Người,
Danh cao vời, vượt mọi lời chúc tụng ngợi khen.
6 Chính Người là Yavê, một mình Người mà thôi.
Chính Người đã làm nên trời, trời trên các tầng trời
và tất cả các cơ binh trên trời,
đất và mọi vật trên đất,
các biển và mọi vật trong biển;
Chính Người ban sự sống cho muôn loài,
và cơ binh trên trời thờ lạy Người.
7 Chính Người, lạy Yavê, là Thiên Chúa
Ðấng đã chọn Abram,
đã đem ông ra khỏi Ur, Kanđê,
và đã đặt tên cho ông là Abraham.
8 Người đã thấy lòng ông trung tín trước nhan Người,
Người đã kết giao ước với ông,
để ban cho ông đất của các dân Canaan, Hit-tit, Amori,
Phơrizi, Yơbusi, Ghirgasi,
để ban lại cho dòng giống ông.
Và Người đã giữ các lời của Người,
vì Người là Ðấng công chính.
9 Người đã thấy khốn khó của cha ông chúng tôi bên Aicập,
Người đã nghe lời họ kêu lên bên Biển Sậy.
10 Người đã ban ra dấu lạ điềm thiêng trên Pharaô,
và trên tôi tớ của nó và toàn dân xứ nó;
vì Người biết chúng đã lộng hành trên họ.
Và Người đã gây tiếng tăm cho mình mãi đến ngày nay.
11 Biển, Người đã chẻ làm hai trước mặt họ,
họ đã đi qua lòng biển, chân ráo.
Những kẻ đuổi theo họ, Người đã cho nhào dáy thẳm,
như đá quăng trong nước ầm mạnh.
12 Người dùng cột mây dẫn họ ban ngày,
và cột lửa ban đêm,
để soi đường đi.
13 Người đã xuống núi Sinai
và tự trời Người đã phán quyết công minh
những luật lệ trung thực,
những điều luật và lịnh truyền tốt hảo.
14 Người đã dạy cho họ biết
Hưu lễ thánh của Người
Lệnh truyền và luật điều, thánh chỉ,
Người đã truyền dạy họ nhờ Môsê tôi tớ Người.
15 Người đã ban cho họ bánh bởi trời khi họ đói,
Người đã cho nước từ đá phun ra khi họ khát.
Người đã truyền cho họ vào chiếm lấy đất,
Người đã giơ tay thề sẽ ban cho họ.
16 Nhưng họ và là tổ tiên chúng tôi đã kiêu mạn,
họ đã cứng cổ, không vâng nghe lệnh truyền của Người.
17 Họ đã khước từ vâng phục
và không ghi nhớ các sự lạ Người làm vì họ;
Họ đã cứng cổ, nảy ý nghĩ trong đầu
định trở lại cảnh nô lệ bên Aicập.
Nhưng Người là Thiên Chúa dung thứ,
Ðấng tư bi trắc ẩn bao dung,
giàu ân nghĩa, Người đã không bỏ họ.
18 Ngay cả khi họ làm con bê tượng đúc
và nói: "Này là Thiên Chúa của ngươi,
Ðấng đã đem ngươi lên khỏi Aicập!"
Họ đã xúc phạm đến Người quá nặng.
19 Nhưng Người bởi lòng trắc ẩn bao la,
Người đã không bỏ họ trong sa mạc;
Cột mây đã không rời xa họ ban ngày,
để đưa đường cho họ,
và cột lửa ban đêm để soi
đường họ đi.
20 Và Thần khí tốt hảo của Người,
Người đã ban làm họ được tinh khôn.
Người đã không từ chối manna với miệng họ,
Và Người đã ban nước ho họ khi khát.
21 Bốn mươi năm trường Người đã nuôi dưỡng họ trong sa mạc
họ không phải thiếu gì.
Áo họ không mòn,
chân họ không phồng.
22 Người đã ban cho họ các nước các dân,
và Người đã phân chia cho họ làm bờ cõi.
Họ đã chiếm xứ của Sikhôn vua Khesbôn,
và xứ của Og vua Bashan.
23 Con cái họ, Người làm cho nên đông,
như sao trên trời,
Người đã đem họ vào đất Người đã truyền cho cha ông họ
vào mà chiếm lấy.
24 Và con cái đã vào và chiếm lấy đất đai,
và Người đã hạ xuống trước mặt họ,
dân cư trong xứ, người Canaan,
Người đã phó nộp chúng trong ta họ,
vua chúa của chúng và các dân xứ ấy,
để họ trị chúng tùy theo sở thích.
25 Họ đã chiếm những thành kiên cố,
và đất đai màu mỡ;
họ đã chiếm nhà cửa,
đày dẫy mọi của lành,
những kẽ nước khoét trong đá,
vô số vườn nho, vườn dầu, vườn quả,
họ đã ăn và được no nê, béo mập,
sống trong hoan lạc, vì lòng nhân lành lớn lao của Người.
26 Họ đã ngỗ nghịch làm loạn với Người,
Họ đã quẵng xa Luật Người sau lưng họ,
họ đã giết các tiên tri của Người,
những kẻ khuyên nhủ họ trở lại với Người.
Họ đã xúc phạm đến Người quá nặng.
27 Nên Người đã phó nộp họ trong tay địch thù,
và chúng đã bức bách họ.
Vào thời quẫn bách họ đã kêu lên với Người,
Và Người, từ trời, Người đã nghe lời,
bởi lòng trắc ẩn bao la của Người.
Người đã ban cho họ những vị cứu tinh,
các ngài đã cứu họ thoát tay địch thù.
28 Vừa được nghỉ ngơi họ lại làm sự dữ trước nhan Người,
Nên Người đã thí mạc họ trong tay kẻ thù,
và chúng chà đạp họ.
Họ lại kêu cứu với Người,
và Người, từ trời, Người khấng đoái nghe,
và biết bao lần Người giải thoát họ theo lòng trắc ẩn của Người.
29 Người đã răn khuyên họ trở lại với Luật của Người,
nhưng họ kiêu túng không nghe các lịnh Người truyền.
Họ đã lỗi đến các phán quyết của Người,
phán quyết nhờ đó ai làm thì được sống,
họ đã co vai ngoan ngạnh,
đã cứng cổ không nghe.
30 Bao năm Người đã nhẫn nại;
Người đã dùng thần khí Người ngang qua các tiên tri của Người,
mà cảnh cáo họ;
Nhưng họ không lắng tai nghe,
và Người đã phó nộp họ trong tay các dân các xứ.
31 Bởi lòng trắc ẩn bao la của Người,
Người đã không hủy họ tận tuyệt,
Người đã không bỏ họ.
Và Người là Thiên Chúa từ bi trắc ẩn.
32 Vậy bây giờ, lạy Thiên Chúa của chúng tôi,
Thần lớn lao, oai hùng và đáng sợ.
Ðấng giữ giao ước và ơn nghĩa,
ước gì đừng bị coi là ít trước nhan Người,
những nỗi gian nan chúng tôi phải chịu,
vua chúa, quan quyền, tư tế, tiên tri,
và cha ông chúng tôi và toàn dân của Người,
từ ngày các vua Assur cho đến ngày nay.
33 Thật công minh,
mọi điều đến cho chúng tôi,
vì Người đã xử sự theo lẽ thật,
chính chúng tôi làm trái.
34 Vua chúa, quan quyền, tư tế và cha ông chúng tôi,
đã không thi hành Luật của Người,
họ đã không quan tâm đến lịnh truyền và chứng từ,
Người đã răn dạy họ.
35 Trong nước họ, giữa những phúc lành dư đầy Người ban cho họ,
trong một xứ bát ngát, và màu mỡ,
Người đã đặt trước mặt họ,
họ đã không làm tôi Người,
không hối hận bỏ các việc xấu họ làm.
36 Này, hôm nay chúng tôi là lũ nô lệ,
và trong xứ Người đã ban cho cha ông chúng tôi
để hưởng hoa quả, phúc lành,
thì này chúng tôi phải làm nô lệ ngay ở đó.
37 Thổ sản của nó gia tăng là cho các vua,
Người đã đặt trên đầu chúng tôi vì tộ lỗi chúng tôi,
theo sở thích họ, họ thống trị trên thân mình chúng tôi
và thú vật của chúng tôi.
Thật chúng tôi lâm phải quẫn cùng ác liệt".