Chương 1 => Sách Bà Rut | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)



Rut Và Noêmi

 

1 Vào những ngày các Thẩm phán xử trị, xảy ra có cơn đói kém trong xứ. Có một người bỏ Bêlem thuộc xứ Yuđa mà đi cư ngụ trong Ðồng Moab, ông với vợ ông và hai người con trai. 2 Người ấy tên là Elimêlek. Vợ tên là Noêmi, hai con trai tên là Makhơlôn và Kilyôn. Họ là những người Ephrata, thuộc Belem của Yuđa. Họ đến Ðồng Moab và đã lưu lại đó. 3 Rồi Elimêlek, chồng Noêmi, đã chết. Còn lại bà Noêmi và hai đứa con trai của bà. 4 Chúng đã lấy vợ người Moab, một người tên là Orpa và người kia tên là Rut. Họ đã ở lại đó lối mười năm. 5 Rồi Makhơlôn và Kilyôn cả hai cũng chết, chỉ còn sót lại người đàn bà góa chồng không con. 6 Bà đã chỗi dậy, bà và hai nàng dâu, định bỏ Ðồng Moab mà về quê, vì ở Ðồng Moab, bà đã nghe nói là Yavê đã viếng thăm dân Người cho họ được có bánh ăn. 7 Bà bỏ nơi đã ở ra đi, cùng hai nàng dâu. Và họ lên đường trở về đất Yuđa.

8 Noêmi mới bảo hai nàng dâu: "Thôi, các con mỗi người hãy lui về nhà mẹ các con! Xin Yavê chiếu theo lòng nhân nghĩa mà xử với các con, như các con đã xử với những người đã chết cũng như với mẹ đây. 9 Xin Yavê cho các con tìm được chốn an nghỉ, mỗi người nơi nhà một tấm chồng". Ðoạn bà hôn giã từ họ. Và họ òa lên tiếng khóc. 10 Họ nói với Bà: "Không, chúng con muốn về với mẹ, nơi dân của mẹ". 11 Nhưng Moêmi nói: "Các con ơi, về đi! Theo mẹ làm gì! Họa chăng mẹ còn có con trai nào nơi lòng dạ mẹ, để (ngày kia) chúng sẽ làm chồng các con? 12 Về đi! Các on ơi. Ði đi! Vì mẹ đã quá già rồi để còn lấy chồng được nữa. Cho dù mẹ nói được: Mình còn hy vọng, cho đi đêm nay mẹ có lấy chồng và sinh hạ vài đứa con trai, 13 thử hỏi có phải vì thế mà các con đành phải dằn lòng, không chịu lấy chồng? Ðừng thế, cac con ơi! Vì mẹ phải cay đắng lắm, quá sức chịu đựng các con. Quả tay Yavê đã giáng xuống trên mẹ! Họ lại òa tiếng khóc lần nữa. Và Orpa đã hôn từ giã mẹ chồng. Nhưng Rut thì cứ bám sát bà.

15 Bà mới nói: "Kìa: chị dâu con đã về với dân, với thần linh của nó. Cả con nữa, hãy theo chị dâu con mà về đi!" 16 Rut thưa lại: "Mẹ đừng giục con bỏ mẹ mà lui về không theo mẹ nữa! Vì:

Mẹ đi đâu, con sẽ đi đó!

Mẹ lưu lại đâu, con sẽ lưu lại đó!

Dân của mẹ sẽ là dân của con!

Thiên Chúa của mẹ sẽ là Thiên Chúa của con!

17 Mẹ chết ở đâu, con cũng chết ở đó,

và nguyện được chôn ở đó.

Xin Yavê xử tàn nhẫn với con và còn hơn thế nữa,

nếu không phải (chỉ) cái chết làm con lìa mẹ".

18 Bà thấy nàng khăng khăng một mực quyết đi với bà, thì bà thôi không nói năng gì nữa với nàng (về chuyện đó).

19 Và cả hai đã cùng đi cho đến khi họ vào Bêlem. Họ vừa vào Bêlem, thì cả thành xôn xao về chuyện họ. Các bà hỏi nhau: "Noêmi đó a?" 29 Bà nói với họ: "Ðừng gọi tôi là Noêmi nữa! hãy gọi tôi là Marah, vì Shađđay đã bắt tôi tân toan đòi đoạn. 21 Khi đi, còn đầy đủ, Yavê đã đem tôi về ủ rũ trống không! Gọi tôi là Noêmi làm gì! Trong khi Yavê giáng họa cho tôi đến thế này và Shađđay đã tố khổ tôi!"

22 Thế là Noêmi đã trở về. Và với bà có Rut, người con gái Moab, con dâu bà, người cùng về (với bà) từ Ðồng Moab. Và họ đã đến Bêlem vào đầu mùa gặt lúa mạch.