Chương 13 => Sách Lê Vi | Kinh Thánh Cựu Ước (Bản dịch Việt Ngữ của Linh Mục Nguyễn Thế Thuấn, CSsR.)
Phong cùi nơi người
a) Mụt, lác, đốm
1 Yavê phán với Môsê và Aharôn rằng:
"2 Khi người nào có nơi da thịt: mụt, lác hay đốm, và trên da thịt có triệu chứng vết thương bịnh phong, người ta sẽ đem nó đến với Aharôn, vị tư tế, hay một tư tế nào trong các con ngài. 3 Tư tế sẽ xem nơi da thịt nó: nếu lông trong vết thương đã hóa trắng và có vẻ lõm sâu hơn nền da thịt: đó là vết thương phong. Tư tế sẽ xem xét và tuyên bố là nhơ. 4 Nếu có đốm trắng nơi da thịt, nhưng nó có vẻ không lõm sâu hơn nền da thịt và lông không hóa trắng, tư tế sẽ giam cứu người có vết thương bảy ngày. 5 Ngày thứ bảy tư tế sẽ xem bịnh. Nếu mắt người thấy vết thương dừng yên, vết thương đã không lan trên da, tư tế sẽ giam cứu người có vết thương bảy ngày nữa. 6 Ngày thứ bảy, tư tế sẽ xem bịnh lần thứ hai. Nếu thấy vết thương đã sậm lại, vết thương đã không lan trên da, tư tế sẽ tuyên bố là sạch: Ðó là lác! Nó sẽ giặt áo xống đi và được sạch.
"7 Nếu lác cứ lan mãi trên da sau khi đã trình diện với tư tế để được nhận là sạch, nó sẽ trình diện với tư tế lần nữa. 8 Tư tế sẽ xem bịnh và nếu thấy lác lan trên da, tư tế sẽ tuyên bố là nhơ. Ðó là bịnh phong.
b) Phong thâm niên
"9 Khi nơi người nào có vết thương bịnh phong, người ta sẽ đem nó đến với tư tế. 10 Tư tế sẽ xem bịnh, và nếu thấy có mụt trắng trên da và mụt đã đổi thành lông trắng, và nơi mụt có thịt đỏ lòm sinh ra, 11 thì đó là phong thâm niên nơi da thịt nó, tư tế sẽ tuyên bố là nhơ. Ngài không giam cứu nữa: người ấy nhơ.
"12 Nếu phong loang ra trên da, và phong phủ tất cả da mụt từ đầu đến chân, bất kỳ đâu đâu mắt tư tế xem đến, 13 tư tế xem bịnh, và nếu phong phủ tất cả thịt, ngài sẽ tuyên bố là vết thương ấy sạch, nó đã hóa trắng tất cả: người ấy sạch! 14 Nhưng ngày nào nơi mụt hiện ra thịt đỏ lòm thì người ấy ra nhơ. 15 Tư tế xem thấy thịt đỏ lòm và tuyên bố nó nhơ: thịt đỏ lòm là nhơ, đó là bịnh phong! 16 Hay là thịt đỏ lòm bắt đầu chuyển mà hóa ra trắng. Nó sẽ đến với tư tế. 17 Tư tế sẽ xem bịnh nó, và nếu thấy vết thương đã hóa trắng, tư tế sẽ tuyên bố là vết thương sạch: người ấy sạch!
c) Ung nhọt
"18 Khi thịt có ung nhọt trên da mà đã lành, 19 nhưng nếu nơi mọc ung nhọt lại có mụt trắng hay đốm trắng hoe đỏ, người ấy sẽ để tư tế xem bịnh. 20 Tư tế xem bịnh và nếu thấy nó có vẻ lõm hơn nền da, và lông đã hóa trắng, tư tế sẽ tuyên bố nó nhơ: đó là vết thương bịnh phong đã lở lói trong ung nhọt. 21 Nếu tư tế xem vết thương và thấy trong đó không có lông trắng và không lõm hơn nền da, và nó đã sạm lại, tư tế sẽ giam cứu người ấy bảy ngày. 22 Nếu nó cứ lan trên da, tư tế sẽ tuyên bố nó nhơ: đó là vết thương. 23 Nhưng nếu đốm ấy dừng yên không lan, đó là sẹo của ung nhọt! Tư tế sẽ tuyên bố người ấy sạch.
d) Phỏng
"24 Hay khi da thịt bị lửa phỏng và vết phỏng sinh thịt non làm thành đốm trắng hoe đỏ hay toàn trắng nhợt, 25 tư tế xem bịnh và nếu thấy lông hóa trắng trên đốm và hình như lõm sâu hơn nền da: đó là phong lở lói nơi vết phỏng! Tư tế sẽ tuyên bố nó nhơ: đó là vết thương bịnh phong! 26 Nhược bằng tư tế xem bịnh và thấy nơi đốm không có lông trắng cũng không lõm hơn nền da và nó đã sạm lại, tư tế sẽ giam cứu người ấy bảy ngày. 27 Ngày thứ bảy, tư tế xem bịnh nó. Nếu thực đốm lan trên da, tư tế sẽ tuyên bố người ấy nhơ: đó là vết thương bịnh phong! 28 Còn nếu đốm dừng yên không lan trên da, nhưng đã sạm lại: đó là mụt vì phỏng! Tư tế sẽ tuyên bố là người ấy sạch, vì đó là sẹo vết phỏng.
e) Vết thương nơi đầu
"29 Khi người đàn ông hay đàn bà nào có vết thương nơi đầu hay nơi cằm, 30 tư tế sẽ xem vết thương và nếu thấy hình như nó sâu hơn nền da và lại có lông hoe vàng trong đó và mịn, tư tế sẽ tuyên bố người ấy nhơ: đó là chốc; đó là chứng phong nơi đầu hay nơi cằm! 31 Khi tư tế xem vết thương chốc và nếu thấy hình như không sâu hơn nền da và không có lông đen trong đó, tư tế sẽ giam cứu (người có) vết thương chốc bảy ngày. 32 Ngày thứ bảy, tư tế sẽ xem vết thương và nếu thấy chốc không lan và nơi đó không có lông hoe vàng và chốc hình như không sâu hơn nền da, 33 người ấy sẽ cạo đầu, cằm, nhưng không cạo chốc. Và tư tế sẽ giam cứu (người bị) chốc bảy ngày nữa. 34 Ngày thứ bảy tư tế sẽ xem vết chốc và nếu thấy chốc không lan trên da và hình như nó không sâu hơn nền da, tư tế sẽ tuyên bố người ấy sạch. Người ấy sẽ giặt áo xống đi và được sạch. 35 Nhưng nếu khi tẩy uế rồi, chốc cứ lan ra thực, 36 tư tế xem bịnh nó và nếu chốc lan trên da, tư tế sẽ không cần xem có lông hoe vàng hay không: người ấy nhơ! 37 Nhưng nếu theo mắt ngài thấy, chốc ngừng yên và có lông đen mọc trong đó, thì chốc đã lành: người ấy được sạch và tư tế tuyên bố người ấy sạch.
d) Mày đay
"38 Khi người đàn ông hay đàn bà nào có lốm đốm trắng nơi da thịt, 39 tư tế xem bịnh và nếu thấy nơi da thịt có những lốm đốm trắng sạm, mày đay trên đó, người ấy sạch.
g) Sói đầu
"40 Khi đầu người nào trụi tóc: đó là sói đầu, người ấy sạch. 41 Nếu đầu trụi tóc nơi phía trước thôi, đó là sói trán, người ấy sạch. 42 Nhược bằng nơi đầu sói hay trán sói có vết thương trắng hoen đỏ, đó là phong lở lói nơi đầu sói hay trán sói. 43 Tư tế sẽ xem bịnh người ấy và nếu thấy có mụt, vết thương trăng trắng, đo đỏ nơi đầu sói hay trán sói, như dáng bịnh phong nơi da thịt, 44 người ấy bị phong, nhơ đó! Tư tế sẽ tuyên bố người ấy mắc uế thực: có vết thương nơi đầu.
Qui chế cho người phong
"45 Người bị bịnh phong có vết thương nơi mình, thì áo xống phải xé tả tơi, đầu để tóc rối che mình đến râu mép và kêu: nhơ, nhơ! 46 Bao nhiêu ngày còn mang vết thương nơi mình, người ấy mắc uế, nó nhơ, nó sẽ ở riêng một mình, chỗ nó ở phải để bên ngoài trại.
Phong nơi quần áo
"47 Khi áo mà có vết thương phong hủi, dù là nơi áo len hay áo vải, 48 nơi sợi dọc hay sợi ngang của tấm vải hay tấm len, nơi da hay nơi vật gì bất cứ làm bằng da, 49 nếu có vết thương xanh xanh hay đo đỏ nơi áo, nơi da, nơi sợi dọc sợi ngang hay nơi đồ gì bất cứ bằng da: Ðó là vết phong hủi: người ta sẽ tỏ cho tư tế xem. 50 Tư tế sẽ xem xét vết thương ấy và giam cứu vật có vết thương bảy ngày. 51 Ngày thứ bảy ngài sẽ xem xét vết thương, nếu thấy vết thương loang ra nơi áo, nơi sợi ngang hay sợi dọc, nơi da hay vật gì bất cứ làm bằng da, vết thương ấy là phong hủi dễ lây: Ðó là vật nhơ. 52 Người ta sẽ đốt đi, áo hay sợi ngang sợi dọc len hay vải hay đồ đoàn gì bất cứ bằng da mà có vết thương ấy: Ðó là phong hủi dễ lây! Phải phóng hỏa nó đi!
"53 Nếu tư tế xem xét và thấy là vết thương không lan trên áo hay trên sợi ngang sợi dọc hay trên đồ gì bất cứ bằng da, 54 tư tế sẽ truyền người ta giặt đồ có vết thương ấy và ngài giam cứu vật ấy bảy ngày nữa. 55 Tư tế sẽ xem xét vết thương sau khi người ta đã giặt và nếu thấy vết thương không thay hình đổi dạng, nếu vết thương không lan ra. Nó nhơ đó! Người sẽ phóng hỏa nó đi: Ðó là ghẻ hờm nơi mặt phải hay mặt trái của nó.
"56 Nhược bằng tư tế xem xét và thấy là vết thương sạm lại sau khi giặt rồi, ngài sẽ cạo nó ra khỏi áo hay da hay sợi ngang sợi dọc. 57 Nhưng nếu nó vẫn còn nổi hiện nơi áo hay sợi ngang sợi dọc hay trên đồ gì bất cứ bằng da: Ðó là phong loang lở, ngươi sẽ phóng hỏa vật có vết thương ấy! 58 Áo hay sợi ngang sợi dọc hay đồ gì bất cứ bằng da, ngươi giặt rồi và vết thương đã biến, người ta sẽ giặt nó lần nữa và nó là sạch.
"59 Ðó là luật về vết thương phong hủi nơi áo len hay áo vải, hay sợi ngang sợi dọc hay đồ gì bất cứ bằng da, để tuyên bố nó là sạch hay là nhơ".