Con yêu dấu của Cha (09.1.2022 – Chúa Nhật - Chúa Giêsu chịu phép rửa)


Lời Chúa: Lc 3, 15-16.21-22

 

Hồi đó, dân đang trông ngóng, và trong thâm tâm, ai nấy đều tự hỏi về ông Gioan: biết đâu ông chẳng là Ðấng Mêsia. Ông Gioan trả lời mọi người rằng: “Tôi, tôi làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng có Ðấng quyền thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em trong Thánh Thần và lửa.”

Khi toàn dân đã chịu phép rửa, Ðức Giêsu cũng chịu phép rửa; sau đó, đang khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới hình dáng như chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: “Con là Con của Cha; ngày hôm nay, Cha đã sinh ra con.”


Suy niệm:

 

“Còn cậu Giêsu thì tăng trưởng về khôn ngoan, về vóc dạng,

và về ân nghĩa trước Thiên Chúa và người ta” (Lc 2,52).

Trong câu trên, thánh Luca gói trọn cuộc sống của Đức Giêsu

từ năm mười hai đến năm hơn ba mươi tuổi.

Chúng ta không biết nhiều về khoảng thời gian này.

Chỉ biết khi Gioan Tẩy giả mời gọi dân đến chịu phép rửa,

để bày tỏ lòng sám hối, hầu được ơn tha tội,

thì ta thấy Đức Giêsu có mặt trong đám đông tội nhân.

 

Cần ngắm nhìn Đức Giêsu lúc hơn ba mươi tuổi.

Mạnh khỏe, chững chạc, có chiều sâu thiêng liêng.

Từ cậu bé Giêsu đến Anh Giêsu là một con đường dài.

Giêsu mười hai tuổi đã biết Đền thờ là Nhà của Cha mình.

Cậu biết gọi Thiên Chúa là Cha của con.

và đã cảm thấy có một thúc đẩy phải ở lại Nhà Cha.

Đến khi ngoài ba mươi, hẳn Anh Giêsu đã trở nên thân thiết

và gắn bó với Cha sâu hơn biết chừng nào.

Người ngoài có thể nhận ra một điều khác thường nơi Anh.

Anh Giêsu không lập gia đình như những thanh niên khác,

dù anh là người bình thường, dễ mến, thích trẻ con.

Anh vẫn làm việc chăm chỉ với người cha,

nhưng có vẻ Anh đang chờ một điều gì đó.

Nơi Anh ẩn chứa một mầu nhiệm chưa được vén mở.

 

Anh Giêsu có thói quen cầu nguyện từ bé.

Sau khi nhận được phép rửa của Gioan thì Anh cầu nguyện.

Chính vào giây phút đó, thế giới linh thánh mở ra,

và Anh trải qua một cảm nghiệm đặc biệt phi thường.

Thánh Thần từ trên ngự xuống và ở lại trên Anh.

Kinh nghiệm này như một dấu ấn sâu đậm và mạnh mẽ.

Anh bỗng thấy mình đầy quyền năng của Thánh Thần,

được Thiên Chúa xức dầu để trở nên Đấng Mêsia (Cv 10,38),

và được sai đi để hoàn thành một sứ mạng (Lc 4,18).

Quyền năng của Thánh Thần sẽ không bao giờ rời bỏ Anh.

Với quyền năng đó, Anh sẽ thắng quỷ trong hoang địa,

và sẽ đi giảng dạy khắp miền Galilê (Lc 4,1-2.14).

 

Cũng chính vào giây phút Đức Giêsu cầu nguyện

với Thiên Chúa là Người Cha thân thương của mình,

thì Cha đáp lại bằng những lời ngọt ngào trìu mến:

“Con là Con yêu dấu của Cha, Cha hài lòng về Con.”

Cha hài lòng vì Con đã chịu làm người để đem ơn cứu độ.

Cha hài lòng vì Con đã sống âm thầm trong ba mươi năm

như một người thợ bình thường ở làng quê Nadarét.

Và Cha hài lòng vì giờ đây Con đang đứng ở dòng sông này,

cùng với các tội nhân, đồng hành và chia sẻ thân phận của họ.

Tiếng nói của Cha từ trời là một nâng đỡ lớn cho Con.

Đức Giêsu biết mình đi đúng đường, chọn đúng ý của Cha.

Ngài đã sống vâng phục Cha như Người Con yêu dấu.

 

Lễ Chúa chịu phép rửa nhắc ta nhớ lại Bí tích Thánh Tẩy.

Bí tích này vĩnh viễn đóng một ấn tích trên ta,

và đưa ta vào tương quan với từng Ngôi vị Thiên Chúa.

Khi chịu phép Thánh Tẩy, Chúa Cha cũng nói với ta:

“Con là con yêu dấu của Cha.”

Chúa Con cũng nói: “Con là bạn và là anh em của Ta.”

Thánh Thần nói: “Thân xác con là Đền thờ, nơi Ta cư ngụ.”

Phép Thánh Tẩy làm ta trở thành môn đệ Chúa Giêsu,

nên cũng trao cho ta sứ mạng làm muôn dân thành môn đệ.

Dù ngọn nến ta nhận lúc chịu phép Rửa có khi trở nên leo lét,

dù chiếc áo trắng có đôi chỗ lấm lem,

nhưng chẳng bao giờ ấn tích của bí tích Thánh Tẩy bị xóa bỏ.

Chúng ta luôn có cơ hội làm mới lại tương quan với Ba Ngôi,

tiếp tục lên đường, tiếp tục dạy đạo và ban phép rửa,

để cả thế giới này thành môn đệ Chúa Giêsu (Mt 28,19-20).

 

Cầu nguyện:

 

Lạy Chúa Giêsu, là Con Một của Thiên Chúa Cha,

Khi cầu nguyện, Chúa đã gọi Thiên Chúa là Abba.

Tạ ơn Chúa đã cho phép chúng con

cũng được gọi Thiên Chúa là Cha, là Abba.

Tạ ơn Chúa đã dạy chúng cầu nguyện như Chúa,

bắt đầu bằng tiếng gọi Abba thân thương.

 

Tiếng gọi Abba trên môi Chúa

diễn tả tương quan gần gũi thân thiết,

tương quan độc nhất vô nhị của Chúa đối với Cha.

Và Chúa đã cho chúng con được chia sẻ tương quan ấy:

“Chẳng ai biết Cha ngoài Con, và những ai được Con tỏ lộ.”

 

Cám ơn Chúa đã dẫn chúng con vào thế giới của Cha.

Chỉ mình Chúa làm được điều đó,

vì chỉ mình Chúa là Đấng thấy Cha và biết Cha,

vì luôn ở trong cung lòng Cha.

 

Lạy Chúa Giêsu,

Đã bao lần Chúa gọi Cha trong đời.

Chúa gọi Abba trong Vườn Dầu và trên thập giá.

Chúa vẫn gọi Thiên Chúa là Abba

cả trong những giây phút thấy Cha vắng bóng.

 

Nhờ Chúa và trong Thánh Thần,

chúng con được phúc làm nghĩa tử của Cha.

Xin cho chúng con vững tin vào Cha,

người lo cho chúng con cơm ăn áo mặc hàng ngày,

và bảo vệ chúng con khỏi kẻ thù mưu mô cám dỗ.

Xin cho chúng con sống như con thật của Cha,

trở nên hoàn thiện như Cha nhờ yêu thương,

để một ngày nào đó

cả thế giới nhìn nhận Cha là Cha của mọi người. Amen.


 Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J.