Chúa chọn ai (14.5.2016 – Thứ bảy - Thánh Matthia, tông đồ)
Chúa chọn ai
Lời
Chúa: Cv 1, 15-17. 20-26
Trong những ngày ấy, ông Phêrô đứng lên giữa các anh em - có
khoảng một trăm hai mươi người đang họp mặt - Ông nói: “Thưa anh em, lời Kinh
Thánh phải ứng nghiệm, lời mà Thánh Thần đã dùng miệng vua Đavít để nói trước
về Giuđa, kẻ đã trở thành tên dẫn đường cho những người bắt Đức Giêsu. Y đã là
một người trong số chúng tôi và được tham dự vào công việc phục vụ của chúng
tôi. Thật thế, trong sách Thánh vịnh có chép rằng:
Ước gì lều trại nó phải tan hoang, không còn ai trú ngụ
và ước gì người khác nhận lấy chức vụ của nó.
“Vậy phải làm thế này: có những anh em đã cùng chúng tôi đi
theo Chúa Giêsu suốt thời gian Người sống giữa chúng ta, kể từ khi Người được
ông Gioan làm phép rửa cho đến ngày Người lìa bỏ chúng ta và được rước lên
trời. Một trong những anh em đó phải cùng với chúng tôi làm chứng rằng Người đã
phục sinh.”
Họ đề cử hai người: ông Giôxếp, biệt danh là Basaba, cũng gọi
là Giúttô, và ông Mátthia. Họ cầu nguyện rằng: “Lạy Chúa, chính Chúa thấu suốt
lòng mọi người; giữa hai người này, xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để nhận chỗ
trong sứ vụ Tông Đồ, chỗ Giuđa đã bỏ để đi về nơi dành cho y.” Họ rút thăm,
thăm trúng ông Mátthia: ông được kể thêm vào số mười một Tông Đồ.
Suy niệm:
Cái chết
của anh Giuđa chẳng những là một điều đáng tiếc,
mà còn để lại một khoảng trống
trong nhóm Mười Hai.
Nhóm Mười Hai trở thành nhóm Mười
Một (Mc 16, 14).
Giuđa đã được tham dự vào công việc
phục vụ của nhóm.
Sự ra đi của anh khiến cho chức vụ
này cần người bổ sung.
Trong cuộc gặp mặt giữa khoảng một
trăm hai mươi anh em,
Phêrô, trưởng nhóm, đã muốn tìm
người thay thế (cc. 15-20).
Theo
Phêrô đâu là điều kiện để có thể được chọn vào nhóm Mười Hai?
Anh phải là người đã đồng hành với
nhóm này
trong suốt thời gian Chúa Giêsu
sống giữa họ.
Thời gian đi với nhóm được kể từ
lúc ông Gioan làm phép rửa cho Chúa,
cho đến ngày Ngài được phục sinh và
được đưa lên trời (c. 21).
Như thế để được nhập vào nhóm Mười
Hai,
phải là người có kinh nghiệm sống
đời sống của nhóm,
và kinh nghiệm sống với Thầy Giêsu
trong suốt sứ vụ của Ngài.
Chỉ ai đã từng có kinh nghiệm đi
với nhóm, đói no vất vả với nhóm,
người ấy mới được là thành viên mới
của nhóm.
Chỉ ai đã đi sát với Thầy Giêsu, đã
lắng nghe bao bài giảng của Thầy,
đã chứng kiến bao việc kỳ diệu Thầy
thực hiện,
chỉ ai có kinh nghiệm về việc Thầy
bị giết và được phục sinh,
người ấy mới có thể trở nên chứng
nhân về sự phục sinh ấy
cùng với cả nhóm anh em (c. 22).
Có hai
người được đề cử vì hội đủ điều kiện: Giôxếp và Mátthia.
Khi không biết chọn ai, thì cộng
đoàn đã cầu nguyện.
Cầu nguyện cho thấy họ muốn được
soi sáng để chọn ý Chúa.
“Xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để
kế tục sứ vụ tông đồ” (c. 25).
Họ đã không chọn bằng cách bầu
phiếu theo đa số,
nhưng bằng cách rút thăm để tìm
người Thiên Chúa chọn.
Cách này là cách truyền thống để
tìm ý Chúa trong Do thái giáo (Lv 16, 8).
Matthia đã trúng thăm và trở nên vị
tông đồ thứ mười hai.
Khi mừng
lễ thánh Matthia, chúng ta mừng lễ một vị tông đồ,
tuy không trực tiếp được Đức Giêsu
gọi và chọn,
nhưng đã được chọn gián tiếp qua
các tông đồ khác và cộng đoàn.
Thiên Chúa vẫn chọn qua lựa chọn
của con người, mãi đến tận thế,
nên Giáo hội vẫn có người được gọi
để phục vụ.
Xin cho mọi chọn lựa của chúng ta
đều nhắm đến vinh danh Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
xưa Chúa đã sai các môn đệ ra khơi thả lưới,
nay Chúa cũng sai chúng con đi vào cuộc đời.
Chúng con phải đối diện
với bao thách đố của cuộc sống,
của công ăn việc làm, của gánh nặng gia đình,
của nghề nghiệp chuyên môn.
Xin đừng để chúng con sa vào cạm bẫy
của vật chất và quyền lực,
nhưng cho chúng con
giữ nguyên lý tưởng thuở ban đầu,
lý tưởng phục vụ quê hương và Hội Thánh.
Lạy Chúa Giêsu,
xin dạy chúng con sống thực tế,
nhưng không thực dụng;
biết xoay xở nhưng không mưu mô;
lo cho tương lai cá nhân,
nhưng không quên bao người bất hạnh cần nâng đỡ.
Giữa cơn lốc của trách nhiệm và công việc,
giữa những xâu xé trước bao lựa chọn,
xin cho chúng con
biết tìm những phút giây trầm lắng,
để múc lấy ánh sáng và sức mạnh,
để mình được thật là mình trước mặt Chúa.
Nhờ lời Đức Trinh Nữ Maria chuyển cầu,
xin cho chúng con thật sự trở nên chứng nhân,
làm tất cả để Thiên Chúa được tôn vinh,
và phẩm giá con người được tôn trọng. Amen.
***
Nước Hằng sống (Chiều thứ Bảy 14.5.2016 - Vọng Lễ Hiện xuống)
Lời
Chúa: Ga 7, 37-39
Hôm ấy
là ngày bế mạc tuần lễ Lều, và là ngày long trọng nhất. Đức Giêsu đứng trong
Đền Thờ và lớn tiếng nói rằng: “Ai khát, hãy đến với tôi, ai tin vào tôi, hãy
đến mà uống! Như Kinh Thánh đã nói: Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước
hằng sống.” Đức Giêsu muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh
nhận. Thật thế, bấy giờ họ chưa nhận được Thần Khí, vì Đức Giêsu chưa được tôn
vinh.
Suy
niệm:
Nước là
một quà tặng lớn của Thiên Chúa cho con người.
Trái đất của chúng ta phần lớn là
nước.
Cơ thể của chúng ta phần lớn là
nước.
Nước cần cho sự sống còn hơn thức
ăn.
Nhiều quốc gia đánh nhau để giành
quyền trên một con sông.
Bài toán của thế giới hiện nay là
làm sao có đủ nước sạch cho mọi người.
Con Thiên
Chúa làm người đã có kinh nghiệm về khát nước.
“Chị cho tôi xin chút nước uống”
(Ga 4, 7).
Đức Giêsu mỏi mệt đã nói với người
phụ nữ xứ Samaria như vậy.
Khi bị treo trên thập giá, lúc máu
đã mất khá nhiều,
Ngài cũng kêu lên: “Tôi khát!” (Ga
19, 28).
Thật ra, Ngài không chỉ khát nước,
Ngài còn khát mong làm trọn ý Cha.
“Phúc cho những ai đói khát sự công
chính, vì họ sẽ được no thỏa” (Mt 5,6).
Vào ngày
bế mạc tuần lễ Lều, một đại lễ của người Do thái,
người ta không rước nước từ hồ
Silôam đem về rưới trên bàn thờ nữa.
Chính vào ngày này, Đức Giêsu đứng
lên và công bố trong Đền thờ:
“Ai khát, hãy đến với tôi, ai tin
vào tôi hãy đến mà uống” (c. 37-38).
Ngài tự nhận mình là người trao ban
nước hằng sống,
thứ nước thần diệu mà Ngài đã hứa
với người phụ nữ Samaria,
“nước vọt lên đem lại sự sống đời
đời” (Ga 4, 14).
Nếu Môsê đã cho dân Do thái uống
nước từ tảng đá trong sa mạc,
thì Đức Giêsu cũng sẽ ban cho những
ai đến với Ngài và tin vào Ngài
“những dòng sông của nước hằng sống
chảy ra từ lòng Ngài” (c. 38).
Đức Giêsu
nhận mình là Bánh hằng sống,
nhưng Ngài không nhận mình là Nước
hằng sống.
Nước hằng sống mà Ngài sẽ ban chính
là Thần Khí.
Thần Khí là quà tặng của Thiên Chúa
sau khi Đức Giêsu được tôn vinh.
Khi Đức Giêsu chưa đi qua cái chết,
chưa được phục sinh và tôn vinh,
thì Thánh Thần chưa được ban xuống
(c. 39).
Bởi đó Thánh Thần cũng là quà tặng
của cả một đời Đức Giêsu phục vụ.
Hãy đến
với Trái tim Đức Giêsu để nhận được nguồn nước cho ta sự sống.
Hãy hưởng dòng nước vọt ra từ vết
thương của Ngài trên thập giá (Ga 19,34).
Hãy đón nhận Thần Khí mà Ngài trao
khi gục đầu tắt thở (Ga 19, 30).
Cuộc đời chúng ta có bao nỗi khao
khát thẳm sâu, chưa được lấp đầy.
Mong được mãn nguyện khi đến với
Giêsu.
Cầu
nguyện:
Lạy Chúa
Thánh Thần,
xin Ngài hãy đến như cơn gió mát
thổi vào đời con,
thổi vào Giáo Hội,
thổi vào thế giới,
để đem lại cho chúng con
sự tươi mới nhẹ nhàng, sự tự do
thanh thoát.
Xin Ngài hãy
đến như dòng nước trong
chảy vào đời con,
chảy vào Giáo Hội,
chảy vào thế giới,
để cuốn trôi đi mọi nhơ nhớp,
khô cằn, cứng cỏi,
và làm bật dậy
những mầm xanh sự sống nơi chúng
con.
Xin Ngài hãy
đến như ngọn lửa hồng
chiếu sáng đời con,
chiếu sáng Giáo Hội,
chiếu sáng thế giới,
để chúng con không còn đồng lõa
với tối tăm,
nhưng mang trong tim một ước mơ
nóng bỏng,
đó là làm cho vũ trụ này rực
sáng Tình yêu.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ