VÌ XƯA TA ĐÓI (23.11.2014 – Chúa nhật 34 Thường niên - Đức Giêsu Kitô Vua vũ trụ)
VÌ XƯA TA ĐÓI (23.11.2014
– Chúa nhật 34 Thường niên - Đức Giêsu Kitô Vua vũ trụ)
Lời Chúa:
Mt 25, 31-46
Hôm ấy, Ðức Giêsu nói với các môn đệ rằng: “Khi
Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy
giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp
trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên
với dê. Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.
Bấy giờ Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên phải rằng: “Nào
những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi
ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát,
các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng,
các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi
đã đến thăm”.
Bấy giờ những người công chính sẽ thưa rằng: “Lạy Chúa, có
bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ đã
thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? Có bao giờ
chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến thăm đâu?” Ðể đáp lại, Ðức
Vua sẽ bảo họ rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho
một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta
vậy”.
Rồi Ðức Vua sẽ phán cùng những người ở bên trái rằng: “Quân
bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho
tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta
khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp
rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các
ngươi đã chẳng thăm nom”.
Bấy giờ những người ấy cũng sẽ thưa rằng: “Lạy Chúa, có bao
giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc là trần truồng,
đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu?” Bấy giờ Người sẽ đáp lại họ
rằng: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong
những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy”.
Thế là họ sẽ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những
người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời”.
Suy niệm:
Têrêsa Calcutta là người mê
và sống đoạn Tin Mừng này.
Bà bị cuốn
hút bởi những người đau khổ.
Dưới mắt
bà, đó không chỉ là những người đáng thương,
mà còn là
hiện thân của chính Chúa Giêsu đau khổ.
Tình yêu
con người và tình yêu Chúa Giêsu quyện vào nhau.
Vì yêu
Ngài, nên bà yêu con người mãnh liệt hơn.
“Tập nhìn
ra chính Chúa Giêsu trong mỗi con người,
dù họ có
vẻ đáng kinh tởm đến đâu đi nữa.”
Ðoạn Tin Mừng này được chọn
đọc vào Chúa Nhật hôm nay,
vì ở đây
Chúa Giêsu được mô tả như một vị Vua,
có thiên
sứ theo hầu, ngồi trên ngai vinh hiển.
Ngài là
Thẩm phán xét xử muôn dân,
tách biệt
kẻ lành người dữ, thưởng phạt công minh.
Nhưng phán
quyết của Ngài làm ai nấy kinh ngạc.
Người ta
được chúc phúc hay bị nguyền rủa
dựa trên
những việc họ đã làm hay không làm cho Ngài,
mà họ
không hề hay biết.
Vua Giêsu
chẳng ở đâu xa, chẳng ở cung vàng điện ngọc.
Ngài ở
trong những người cùng khốn.
Vua Giêsu
đồng hoá mình với những người đói khát,
khách lạ,
trần trụi, đau yếu hay ở tù
mà chúng
ta vẫn gặp mỗi ngày.
Ngài ẩn mình hay đúng hơn
Ngài tỏ mình qua con người,
qua những
người hèn kém đáng thương nhất.
Chúa vinh
quang không ngại nhận họ là anh em.
Ngài không
khoác tấm áo lộng lẫy kiêu sa
để dễ gần
gũi với nỗi đau của người yếu thế.
Như thế
chúng ta không phải tìm Chúa ở nơi xa xôi.
Ngài không
chỉ ở trong nhà thờ, trong bí tích.
Ngài còn ở
nơi những người đang cần chúng ta.
Mỗi người
khốn cùng đều là một bí tích,
nơi chúng
ta có thể thực sự gặp gỡ Chúa Giêsu.
Có những
lần Chúa đi ngang qua đời ta
như vị vua
giả trang làm người hành khất.
Ngày phán
xét, chúng ta không được giả vờ ngạc nhiên
khi nghe
biết mình đã để Ngài đi qua tay trắng.
“Chúng ta
sẽ bị xét xử dựa trên tình yêu.”
Tội lớn
nhất là tội thiếu sót: không làm điều phải làm.
Hôm nay Vua Giêsu vẫn ngửa
tay
xin ta
giúp các anh em bé mọn nhất của Ngài.
Những
người mù chữ, những trẻ em đường phố,
những
người bị suy sụp tinh thần, cần được yêu thương,
những
người không tìm được cho đời mình một chỗ trọ,
những
người tự nhốt mình trong tù ngục đam mê,
những
người trần trụi vì phải sống nhờ thân xác.
Phải làm
một việc gì đó cụ thể
để Nước
Chúa lớn lên trong thế giới này.
Phải xây
dựng một điều tốt đẹp nào đó
để Vua
Giêsu thật sự là Vua Vũ Trụ,
vũ trụ bên
ngoài và vũ trụ trong lòng con người.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, Vua vũ trụ,
nếu Chúa là vua của hơn bốn trăm
ngàn linh mục,
nếu Chúa là vua của hơn bảy trăm
ngàn nữ tu,
nếu Chúa là vua của một tỉ người
công giáo,
thì thế giới này sẽ đổi khác,
Hội Thánh sẽ đổi khác.
Chúng con không phải là một lượng men quá nhỏ.
Nếu khối bột chẳng được dậy lên,
thì là vì men đã mất phẩm chất.
Chúng con phải chịu trách nhiệm
về sự dữ trên địa cầu:
có nhiều sự dữ do chính chúng con
gây ra.
Chúng con chỉ kêu cầu cho Nước Chúa mau đến,
nhưng lại không chịu xây dựng Nước
ấy trên trần gian.
Lạy Chúa Giêsu Vua vũ trụ,
chúng con thường cố ý thu hẹp vũ trụ
của Chúa,
giữ chặt Chúa ở trong nhà thờ,
nên nhiều nơi vẫn vắng bóng Chúa,
dù Chúa đã đến trái đất này từ 2000
năm.
Chúng con sợ Chúa đến làm phiền chúng con,
và không cho chúng con được yên ổn.
Ước gì một tỉ người công giáo
chịu để Chúa chi phối đời mình
và đưa Chúa đi vào những nơi Chúa
chưa hề đến.
Như thế vũ trụ này
trở thành vũ trụ của Thiên Chúa.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ